Mạnh Nhiên Nhiên hỏi: “Vậy ngày mai chúng cần đến nhà gỗ ?”
Bạc Viễn Sơn : “Nếu trời mưa mà tìm chỗ trú nào thích hợp thì thể tập trung ở nhà gỗ. Chỉ là, chỗ đó chứa nổi tám chúng ?”
Đỗ Hi Duyệt ngẫm nghĩ: “Có thể chật chội, nhưng cố chen chúc một chút chắc là .”
Chử Tu vốn nãy giờ vẫn im lặng, bỗng nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt chợt đổi. Anh về phía Phó Tuyết Dạ: “Vậy tối mai, định cùng trú mưa ở nhà gỗ ?”
Đỗ Hi Duyệt liếc Chử Tu: “Còn tùy suy nghĩ của mỗi thôi. chỉ là một nơi như để trú mưa.”
Doãn Mân thở dài: “Nếu cứ mưa suốt thì cũng ở lều ngoài bờ biển , đúng là phiền phức thật.”
Bạc Viễn Sơn suy nghĩ một lát hỏi Đỗ Hi Duyệt: “Hi Duyệt, cạnh nhà gỗ đủ gian để xây thêm nhà ? Một gian thì ít quá, chúng thể tự xây thêm một gian nữa.”
Đỗ Hi Duyệt đáp: “Không , căn nhà đó trong rừng cây, bên cạnh đất trống.”
Bạc Viễn Sơn chau mày: “Vậy thì rắc rối . Thôi thì ngày mai cùng để ý xem chỗ nào thích hợp để xây nhà nhé.”
Nghe thảo luận sôi nổi, là đau đầu vì chuyện trời mưa chỗ ngủ, Doãn Mân than một tiếng: “Haizz, giá mà tất cả chúng thể cùng ở trong căn biệt thự trong rừng thì mấy.”
Câu chút viển vông.
Nếu thật sự như thì còn gọi gì là sinh tồn hoang đảo nữa. Tổ chương trình cung cấp những tài nguyên là giảm độ khó nhiều .
cũng ai gì, suy nghĩ gì cũng chỉ giữ trong lòng.
Bạc Viễn Sơn lên tiếng: “Thôi , trời cũng muộn , nghỉ sớm , ngày mai chia nhóm và lên đường.”
Doãn Mân gật gù: “Ừm, ngày mai chắc Đoạn Tiểu Quang và Ngu Xu sẽ mang bữa sáng cho chúng , ăn bánh mì của họ ngon thật đấy.”
Mạnh Nhiên Nhiên tiếp lời: “Chắc là đấy. Không bây giờ họ đang gì nhỉ.”
Mọi lượt trở về lều của .
Đêm nay vẫn là ba trai phiên gác đêm.
Ca đầu tiên là của Bạc Viễn Sơn.
Những khác qua loa rửa mặt bằng nước sạch chui lều, riêng Chử Tu vẫn lì bên đống lửa.
Bạc Viễn Sơn hỏi: “Anh nghỉ ?”
Chử Tu ậm ừ: “Ừ.”
Bạc Viễn Sơn hỏi nhiều, chỉ khều cho lửa nhỏ dậy rửa mặt cho tỉnh táo.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Đến khi rửa mặt xong , thấy Chử Tu ngay lưng .
Bạc Viễn Sơn giật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-54.html.]
“Có chuyện gì ?”
Chử Tu vẻ mặt kỳ quặc: “Cái nhà cây đó… ở chứ?”
“Biết.”
“Đỗ Hi Duyệt nó gần đây, bộ chỉ mất mười phút?”
“Ừ.”
Chử Tu im lặng vài giây, cau mày hỏi: “Cứ thẳng về hướng Tây Nam là đến ?”
Lúc , khi Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang xem bản đồ, loáng thoáng hai họ bàn cách đến đó.
Bạc Viễn Sơn đáp: “Ừm. Sao , định qua đó ?”
Chử Tu vội : “Không, qua đó gì. chỉ hỏi vu vơ thôi.”
Bạc Viễn Sơn nhạt: “Vậy . là xa thật, cũng dễ tìm lắm. Buổi tối chắc chỉ chỗ đó là sáng đèn thôi.”
Chử Tu đáp: “Ồ, cũng .”
Bạc Viễn Sơn gật đầu, xuống bên đống lửa.
Chử Tu thêm một lát : “ nghỉ đây.”
Bạc Viễn Sơn ngẩng đầu: “Được.”
Chử Tu xoay về phía lều của , nhưng trong.
Anh đầu Bạc Viễn Sơn, thấy vẫn đưa lưng về phía , hề nhúc nhích.
Anh chần chừ vài giây, tay trong túi bất giác chạm đóa hoa khô bỏ từ .
Anh , lách khu rừng từ một hướng khác.
Bạc Viễn Sơn khẽ đầu về phía khu rừng, mặt chút biểu cảm, chỉ khóe miệng là nhếch lên. Anh xoa xoa ngón tay, ngọn lửa màu cam đỏ rực, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Muộn thế , đường dễ nữa.”
Bơi thấm mệt, Ngu Xu gác tay lên thành bể, cả ngâm trong làn nước ấm áp dễ chịu. Cô thỉnh thoảng nghịch ngợm đập nhẹ chân xuống nước, b.ắ.n lên những bọt nước li ti. Cách đó xa, Đoạn Tiểu Quang ghế, ánh mắt sáng rực rời khỏi cô.
Cô dường như hề nhận ánh chăm chú của , đôi mắt nhắm nghiền, vẻ mặt đầy hưởng thụ.
Thời gian như ngưng đọng trong khoảnh khắc , đẽ lãng mạn.
Khung cảnh , cùng với hai họ, tựa một trang họa báo lộng lẫy.
Mỗi một khung hình đều khiến rung động.
Khán giả chỉ trầm trồ thán phục.