“Thoải mái thật đấy!” Ngu Xu thở dài một , phịch xuống ghế sofa. Cả cô lún sâu chiếc ghế mềm mại, lười biếng nhắm mắt .
Đoạn Tiểu Quang thấy bộ dạng của cô thì bật , bước đến mặt cô và : “Ăn cơm nào.”
Ngu Xu lười biếng mở mắt, chìa tay về phía : “Ui, em hết sức , kéo em dậy với.”
Đoạn Tiểu Quang ngẩn , theo bản năng nắm lấy cổ tay cô.
Ánh mắt Ngu Xu giao với , dường như đ.â.m thẳng trái tim . Cô men theo tay , dùng sức kéo mạnh một cái. Đoạn Tiểu Quang kịp phản ứng, cả cứ thế ngã nhào về phía Ngu Xu.
Ngu Xu cũng giật hoảng hốt, kịp né tránh, thế là hai cứ thế ngã đè lên .
May mà Đoạn Tiểu Quang nặng, sofa cũng êm, nên Ngu Xu chỉ cảm thấy như một bộ xương gầy gò đè lên . Cơ thể gần như xương, va cô vẫn đau một chút.
Đoạn Tiểu Quang dùng hai tay chống hai bên đầu Ngu Xu, lúc chống dậy, mặt và cô đối diện ở một cách cực gần, gần đến mức thể thấy cả nhịp thở của đối phương.
[ Trời đất ơi, cái kịch bản phim thần tượng gì đây. ]
[ Kích thích quá, cẩu huyết thật sự, nhưng mà thích! ]
[ Á , đừng nha, Đoạn Tiểu Quang ngây thơ như , lẽ sắp Ngu Xu chén sạch . ]
[ Tuy thích Ngu Xu nhưng mê xem mấy cảnh lắm, hít hà hít hà. ]
“Em… ?”
Ngu Xu chớp chớp mắt, giọng lí nhí.
Đoạn Tiểu Quang vội dời tầm mắt, lập tức dậy.
“Không , còn em?”
Ngu Xu chút ngượng ngùng: “Em cũng . Ban nãy em định nhờ kéo dậy, ai ngờ kéo ngã luôn.”
Đoạn Tiểu Quang cũng hổ kém, đường đường là một thằng con trai mà một cô gái kéo ngã, trông thật yếu ớt. Anh vội chữa ngượng: “Tại kịp phản ứng.”
Ngu Xu gật gật đầu.
Không tại , bầu khí dường như chút đổi.
Đoạn Tiểu Quang lên tiếng: “Đi thôi, ăn cơm.”
Ngu Xu đáp: “Dạ.”
Lần Đoạn Tiểu Quang vững vàng kéo Ngu Xu dậy. Những ngón tay nóng hổi và mạnh mẽ, như thể một sợi dây vô hình nối thẳng đến trái tim, truyền ấm đến tận đầu ngón tay cô.
Bữa tối mà tổ chương trình chuẩn cho họ vô cùng thịnh soạn.
Thức ăn bày biện la liệt khắp bàn dài.
Hai bọn họ căn bản thể nào ăn hết.
, các món ăn giống hệt bữa mà Đỗ Hi Duyệt và Bạc Viễn Sơn ăn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-49.html.]
Khán giả kênh bình luận đều đang phàn nàn về sự lười biếng của tổ chương trình, đến cả thực đơn cũng thèm đổi.
[ Lần cũng là mấy món , tổ chương trình định cho ăn một thực đơn duy nhất cả mùa gì. ]
[ Dù thì mỗi khách mời đến đều khác , với họ cũng ăn hết tất cả các món. ]
[ Ít nhất cũng đổi một chút chứ, bảo là mời đầu bếp năm ? ]
[ mà Ngu Xu ăn trông ngon miệng ghê, vãi chưởng, xem mà đói bụng theo luôn. ]
[ Nói thật nhé, xem Ngu Xu ăn còn mắt hơn xem Doãn Mân ăn nhiều. ]
[ Hay là Ngu Xu trong giới giải trí nữa thì chuyển sang mukbang blogger . ]
Dáng vẻ ăn uống của Ngu Xu đáng yêu, còn ăn ngon miệng. Đừng cô nhỏ nhắn thôi, chứ một khi ăn thì thể ăn nhiều.
Trước khi đến đây, cô ăn khỏe. Mấy ngày nay chẳng gì để ăn, ăn trái cây dại, gần như là ăn suốt cả chặng đường.
cô ăn nhanh, và chỉ ăn những món tiện lợi, còn nhiều món khác cô chẳng hề động đũa.
Đoạn Tiểu Quang hỏi: “Em thích ăn tôm ?”
Ngu Xu cho một miếng sashimi miệng, đáp: “Thích chứ ạ.”
Đoạn Tiểu Quang thắc mắc: “Vậy em ăn?”
Ngu Xu ngập ngừng giây lát, đôi mắt long lanh , giọng mềm nhũn: “Em lười bóc vỏ lắm.”
[ Ngu Xu õng ẹo quá, ai mà chịu nổi trời. ]
[ Bóc con tôm thì , còn bày đặt lười. Ở đảo hoang sinh tồn mà ăn là may . ]
[ Cô ăn cũng , để một Đoạn Tiểu Quang ăn hết. ]
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
[ Hình như Đoạn Tiểu Quang thích ăn tôm lắm. ]
Đoạn Tiểu Quang: “Vậy .”
Anh gật đầu, vươn tay cầm lấy một con tôm, tỉ mỉ bóc vỏ, đó đặt một chiếc bát nhỏ. Đợi đến khi trong bát đủ năm con tôm bóc sạch vỏ, mới đẩy nó đến mặt Ngu Xu.
“Xong , em ăn , chỉ tôm cũng lấy đó.”
[ ??? ]
[ Không thể nào? ]
[ Đoạn Tiểu Quang bụng quá mất. ]
[ hiểu nổi. ]
Ngu Xu hỏi: “Anh ăn ?”
Đoạn Tiểu Quang đáp: “Em ăn , cũng sẽ ăn mà.”