“Cho cô.”
“Cái gì ?”
“Tự xem , hỏi hỏi hỏi, chỉ hỏi.” Chử Tu vẻ mặt chút tự nhiên, khoanh tay ngực, giọng điệu bất mãn.
Ngu Xu tò mò mở lớp lá chuối , bên trong là một đóa hoa nhàu nhĩ, khô quắt.
Chử Tu cũng c.h.ế.t lặng. Sao thế ?
Lúc hái vẫn còn tươi roi rói, mới để trong ba lô một ngày thôi mà, chịu lâu thế.
“Phụt.”
Ngay lúc hai dừng bước, Đoạn Tiểu Quang và Đỗ Hi Duyệt tới.
Đoạn Tiểu Quang thấy bông hoa gói trong lá chuối, nhịn mà bật một tiếng.
Chử Tu trừng mắt .
“Bông hoa là hái ? chỉ thấy nó lạ thôi, cố ý , sẽ giận chứ?”
“Câu của như đổ thêm dầu lửa, khiến Chử Tu bốc hỏa.
bỗng nhận , Đoạn Tiểu Quang chỉ đang chọc cho tức điên lên mà thôi.
Kể từ lúc gặp mặt đến giờ, lời nào cũng đều là để khiêu khích .
Nếu thật sự nổi giận, chẳng là trúng kế của .
Nghĩ , liền ném cho một cái lạnh như băng, dùng giọng điệu chẳng coi ai gì mà đáp: “Liên quan quái gì đến mày.”
Ngu Xu lên tiếng: “Chắc là để lâu quá , thời tiết nóng nực thế .”
Đỗ Hi Duyệt vẫn nhớ những bông hoa là do Chử Tu hái về.
Cô liếc Chử Tu, lúc cô còn tưởng hái chúng về việc gì, ngờ là để cho Ngu Xu.
Đoạn Tiểu Quang : “Hình như héo hết , lấy về gì nữa?”
Chử Tu bực bội liếc Đoạn Tiểu Quang một cái, mặc kệ mà sang với Ngu Xu: “Cô , thì vứt .”
“Đây là hoa gì , màu quá,” Ngu Xu hỏi.
Chử Tu những bông hoa héo rũ, giọng điệu chút gượng gạo: “ mà .”
Ngu Xu gấp lá chuối : “Anh cầm , lát nữa hỏi Phó Tuyết Dạ xem , chắc chắn sẽ .”
“Hừ, gì ho mà chứ.” Chử Tu nhận lấy, càu nhàu: “Bắt cầm gì, cần thì vứt .”
“Cần chứ, nhưng mà tớ chỗ để, ba lô đầy cả ,” Ngu Xu chớp chớp mắt.
“Phiền phức.”
Miệng thì nhưng vẫn cẩn thận đặt bó hoa trở ba lô.
lúc , Chử Tu mới để ý Ngu Xu chẳng gì, trong khi Đoạn Tiểu Quang xách tới ba cái túi, trông nặng trịch.
Trước đó còn mạnh miệng với Ngu Xu rằng Đoạn Tiểu Quang sẽ sai cô cái cái , chẳng bao giờ giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-45.html.]
Kết quả, sự thật khác với những gì .
Phát hiện khiến tâm trạng Chử Tu càng thêm tồi tệ.
Dường như thứ gì đó vượt ngoài dự đoán của .
Nói như , chẳng lẽ Ngu Xu vẻ ngoài dịu dàng giả tạo của Đoạn Tiểu Quang che mắt ?
Chử Tu một thằng bạn cùng lớp chính là một tên tra nam chính hiệu. Hắn suốt ngày khoe khoang chiến tích tình trường trong nhóm chat, khiến mỗi lướt qua đều thấy con gái thật ngốc, thể để một thằng não tàn như bạn gái như áo.
Hơn nữa, nhiều cô gái chỉ mặt mà bắt hình dong. Từ nhỏ đến lớn cả đống theo đuổi, bọn họ chẳng hiểu gì về cả, chỉ cần thấy ở trường đường là xông tới xin WeChat, luôn miệng thích .
Thích cái khỉ gì chứ, đến tên còn chẳng .
Chử Tu ghét nhất là kiểu con gái , cứ thấy là tránh xa.
Tuy Đoạn Tiểu Quang chẳng gì, nhưng Chử Tu cũng thừa nhận, trông cũng , đúng kiểu mỹ nam hoa lá cành mà mấy cô gái nhỏ mê mẩn.
Trước đây từng quen một gã cũng tướng mạo như , còn cao bằng Đoạn Tiểu Quang, nhưng vẫn cả tá cô gái theo đuổi.
Chử Tu cứ chằm chằm Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang.
“Cậu mệt ? Hay là nghỉ một lát nhé?” Đoạn Tiểu Quang quan tâm hỏi Ngu Xu.
Ngu Xu lắc đầu: “Không mệt.”
“Cậu thích ăn trứng ? Mười quả chúng thể đem luộc.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Tớ thích ăn trứng luộc lắm, tớ thích trứng chiên hơn.”
Đoạn Tiểu Quang gật gù: “Trứng chiên , cũng chứ, chúng nồi mà.”
“Ừm, đúng ha, nhưng mà tớ .”
“Không , tớ , để tớ cho .”
Nhìn bộ dạng ân cần của Đoạn Tiểu Quang, Chử Tu thầm rủa một câu trong bụng: “Đồ giả tạo.”
Đoạn Tiểu Quang chợt nhớ : “À , tối nay chúng ăn cùng . Chúng đến nhà cây, bữa tối cần tự nấu , bên đó chắc là đầu bếp .”
“Phải ha, chúng để trứng gà cho những khác .”
“Cũng .”
Rõ ràng lát nữa sẽ chia đội , mà giọng điệu của Đoạn Tiểu Quang cứ như thể sẽ luôn cùng một đội với Ngu Xu .
Chử Tu khó chịu mặt: “Hai nhanh lên một chút ?”
Đoạn Tiểu Quang khẩy: “Cậu vội lắm ? Cậu thể mà, với Ngu Xu sẽ từ từ .”
Chử Tu: “...”
Thấy Chử Tu im bặt, ý môi Đoạn Tiểu Quang càng sâu hơn.
Hắn sang Đỗ Hi Duyệt, cố tình hỏi: “ , Đỗ Hi Duyệt, cô và Bạc về nhất thì dẫn các cô đến nhà cây ? Hay là tự tìm đường?”
“Người về nhất sẽ nhận một tấm bản đồ, các ?”
“Có chứ, nhưng chỉ hỏi xem dẫn đường thôi. Nếu thì và Ngu Xu sẽ tự theo bản đồ, hình như cũng xa lắm.”