Hơn nữa, áo gió vốn tạo cho mặc một khí chất u buồn, sâu lắng, màu đen càng tăng thêm điều đó.
Đoạn Tiểu Quang Ngu Xu, ánh mắt cô trong veo, dường như thật sự cảm thấy nó hợp với .
“Được, em.”
Ngu Xu, “Ừm ừm, món còn chọn một đôi giày . thấy đôi giày của tiện cho lắm, là chọn đôi , chống nước bền.”
Lý do chọn giày của Ngu Xu khá hợp lý.
Đoạn Tiểu Quang cũng theo.
“Vậy qua bên đồ .”
Chương trình còn cung cấp một phòng đồ dựng tạm.
Đoạn Tiểu Quang bộ quần áo , quả thật bẩn. Thật chút ưa sạch sẽ, mấy ngày nay vẫn luôn khó chịu nhưng cách nào khác, chỉ đành che giấu, coi như thấy. Bây giờ thể đồ, cũng ngay lập tức.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Vậy qua đó một lát.”
Đoạn Tiểu Quang phòng đồ. Bên chiếc áo hoodie của còn một chiếc áo phông. Tối hôm lúc nghỉ ngơi, giặt nó, sáng hôm phơi khô mặc . Hai ngày nay trong rừng, nhóm lửa nọ, áo hoodie thì bẩn chứ áo phông thì .
Anh cởi chiếc áo hoodie , khoác áo gió , cài cúc, thắt đai lưng, bên trong mặc gì cũng thấy, cũng cảm giác khó chịu.
Dù quần thể thao phối với áo gió trông kỳ quặc.
lẽ trời sinh là giá áo, mặc đồ kỳ quặc đến cũng thấy .
May mà đôi giày chọn là giày cao cổ, nên thể nhét ống quần , áo gió khá dài nên thấy.
Đoạn Tiểu Quang đồ xong bước .
“Trời đất ơi! Đỉnh quá, trai xỉu!”
“Mới nãy còn áo gió đen hợp với Đoạn Tiểu Quang, giờ tự vả bôm bốp.”
“Thật luôn, huhu, Đoạn Tiểu Quang trai quá, áo gió đen khí chất ngời ngời.”
“Huhu l.i.ế.m màn hình!”
Anh bước mà thấy Ngu Xu , nhưng phòng đồ bên cạnh hình như động tĩnh.
Xem Ngu Xu cũng đồ.
Đoạn Tiểu Quang định ở cửa chờ cô thì thấy tiếng Ngu Xu gọi .
“Đoạn Tiểu Quang.”
Không hiểu , Đoạn Tiểu Quang cảm thấy giọng Ngu Xu gọi tên mềm mại ngọt ngào.
Giống như đang thì thầm lời yêu bên tai, vô cùng quyến rũ, nhưng nếu mắt cô, sẽ thấy ánh mắt trong sáng, hề ý câu dẫn.
Giống như một chiếc lông vũ khẽ lướt qua tim bạn lập tức bay , mơ hồ rõ, xa xôi diệu vợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-42.html.]
Khiến thể để tâm.
“Sao em?”
“Anh giúp một chút ?”
Đoạn Tiểu Quang bước tới.
Ngu Xu cất giọng sầu não, “Khóa kéo của kẹt .”
Đoạn Tiểu Quang sững , trong khoảnh khắc đó, bỗng thấy ngượng ngùng.
“Anh đây một lát.”
Ngu Xu từ trong phòng đồ vươn một bàn tay kéo lấy cánh tay Đoạn Tiểu Quang.
Cứ thế, Đoạn Tiểu Quang ngoan ngoãn Ngu Xu kéo phòng đồ.
Trong phòng đồ camera, nhưng họ đều mic nên vẫn thể thấy âm thanh.
“Chỗ , tóc kẹt khóa kéo .”
“Để xem, ở đây ?”
“Ừm, nhẹ tay thôi.”
“Em đừng cử động.”
“Mẹ ơi, con biến chất .”
“Làm bây giờ, trong đầu hình ảnh kỳ quái.”
“Giọng Đoạn Tiểu Quang dịu dàng, ấm áp quá.”
“Kích thích quá, xem ghê.”
Ngu Xu cúi , một tay vịn eo Đoạn Tiểu Quang mới thể vững. Vì phòng đồ quá hẹp, hai chen chúc , gian chật chội khiến thở của cả hai như quấn lấy , dệt nên một bầu khí ái đến lạ.
Tóc cô kẹt khóa kéo nên chỉ thể giữ nguyên tư thế , thể thẳng , nếu sẽ giật tóc. Hơn nữa, khóa kéo váy cũng kéo lên hết, đó cũng là lý do cô ngoài mà gọi .
Vì tự thấy , cô chỉ thể nhờ Đoạn Tiểu Quang giúp.
Cũng chuyện gì phiền phức, Đoạn Tiểu Quang nhanh gỡ tóc cho cô và kéo khóa kéo lên.
Ngu Xu thở phào nhẹ nhõm, cô vịn tay eo một lúc tự nhiên bỏ .
Cô dường như để ý, nhưng Đoạn Tiểu Quang nín thở, hô hấp như ngưng .
“Cảm ơn , nếu cũng .”
Ngu Xu với vẻ ơn.