“ , đói lắm .”
“ là đồ ngốc.”
Nếu câu mà phát từ miệng khác, chắc chắn Chử Tu sẽ nổi điên. vì là Ngu Xu , chỉ ngô nghê: “Đâu .”
“Em đưa xuống nhà ăn nhé.”
Chử Tu gật đầu, lắc đầu: “Thôi, ăn ở đây , gọi đồ ăn ngoài.”
“Tại ?” Ngu Xu thắc mắc.
“Ra ngoài em tự nhiên, đông lắm, chụp ảnh cũng phiền phức. Lúc đó em sẽ cho nắm tay hôn hít gì .”
Ngu Xu lườm một cái: “Trong đầu chỉ nghĩ mấy chuyện đó thôi .”
Chử Tu nghiêm túc phân bua: “Mấy chuyện đó quan trọng lắm chứ, nó thể hiện sự mật giữa chúng , giúp bồi đắp tình cảm mà.”
“Rồi , ăn gì? Để em đặt giúp cho.”
“Thật ? Vậy chúng cùng xem nhé, đói quá.”
Ngu Xu gật đầu, lấy điện thoại mở ứng dụng đặt đồ ăn. Trước đây cô từng đặt ở đây nên địa chỉ lưu sẵn. Xung quanh đây cũng khá nhiều quán ăn, cô đưa điện thoại cho Chử Tu tự chọn: “Anh xem , ăn gì nào.”
Chử Tu lướt xem hai vòng mà vẫn chẳng chọn gì: “Chẳng ăn gì cả, em chọn giúp .”
Giọng điệu của chút nũng nịu. Mỗi khi mệt mỏi mà chỉ hai , Chử Tu sẽ trở nên như .
Ngu Xu cong môi , “ừm” một tiếng giúp chọn một quán lẩu khô cay, đặt nhiều món.
“Ba chỉ bò, tàu hũ ky, thanh cua, thịt hộp, đậu phụ khô, ngó sen thái lát, măng tây, khoai tây. Mấy món ăn hết chứ?”
Chử Tu nãy giờ vẫn mải mê ngắm gương mặt của Ngu Xu, chẳng hề cô gì gật đầu lia lịa.
“Cay nhé?” Ngu Xu , mắt vẫn dán điện thoại để thêm món.
“Được.”
Ngu Xu nghĩ một lát đặt thêm hai phần cơm.
Khi ngẩng đầu lên, cô bắt gặp Chử Tu đang đắm đuối, cứ như thể cô là một món ăn hảo hạng , khiến cô ảo giác sắp cho đĩa.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Sao em bằng ánh mắt đó?” Ngu Xu huých nhẹ , “Anh xem , từng đủ .”
Chử Tu lắc đầu: “Không cần , em đặt là , ngắm em cơ.”
“Anh ngốc thật đấy.”
“Ừm ừm, đúng đúng .”
Ngu Xu bật , bất lực : “ là hết cách với . Thôi kệ, em đặt đây, đủ ăn thì ráng chịu.”
Chử Tu trêu: “Không đủ ăn thì sẽ hôn em, ăn em cho no.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-352.html.]
“Không ngượng.”
“Thế gọi là ngượng , gọi là thích em chứ.”
Ngu Xu lười tranh cãi với về vấn đề , cô dậy : “Thôi , ở đây chờ đồ ăn nhé, em tắm một lát. Hôm nay phim cả ngày mồ hôi nhễ nhại, em còn đồ, khó chịu c.h.ế.t .”
“Hả? Vậy ở đây một ?”
“Lạy , em chỉ phòng tắm thôi mà.”
Chử Tu giở thói dính : “ ở cùng em.”
“Đừng với em là ở đây một cũng sợ đấy nhé.”
“ , cần bảo vệ.”
Ngu Xu khoanh tay n.g.ự.c , vẻ mặt cạn lời.
“Thôi , em nhanh một chút nhé.”
“Biết , lên giường một lát .”
Chử Tu đúng là mệt, nhưng sợ xuống sẽ ngủ quên mất nên vẫn lắc đầu: “Đợi ăn xong, ở bên em một lát ngủ .”
“Được thôi.”
Cô tìm một bộ quần áo sạch phòng tắm.
Chử Tu buồn chán sofa, nhắm mắt nghỉ một lúc, cơn buồn ngủ ập đến khiến gật gù. Cảm thấy sắp ngủ , vội uống một ngụm nước cho tỉnh táo.
Anh bật ti vi lên, chút âm thanh cho đỡ buồn.
lúc , ti vi đang phát chương trình “Sinh tồn yêu đương”.
Chử Tu từng xem chương trình , khi xong cũng xem . Bây giờ vô tình thấy nên tiện thể xem một chút.
Trùng hợp , chương trình đang chiếu đến tập Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ chung một đội.
Khi Chử Tu thấy cảnh Phó Tuyết Dạ và Ngu Xu hợp tác vô cùng mật trong nhiệm vụ tìm rương báu, mắt như lồi .
Ngay từ lúc đó nghi ngờ, chắc chắn Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ chuyện gì đó trong phân đoạn , nhưng tiện hỏi, cứ tự suy diễn vớ vẩn hai ngày cũng quên bẵng .
Lúc , khi thấy nhiệm vụ trong rương báu của Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ là cùng ăn bánh quy que, tức đến nỗi ném luôn cả cái điều khiển chửi thề một tiếng.
Anh họ trải qua những chuyện .
Chử Tu cố nén sự thôi thúc tắt ti vi, sa sầm mặt mày xem tiếp.
Dù trong lòng dự cảm chẳng lành và cũng chuẩn sẵn tâm lý, nhưng khi thấy khoảnh khắc Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ chạm môi , bật dậy, lửa giận bùng lên trong đáy mắt, lồng n.g.ự.c tức tối khó chịu. Anh đ.ấ.m mạnh một cái xuống sofa, sắc mặt vô cùng khó coi.
Phó Tuyết Dạ dám hôn Ngu Xu ngay sóng truyền hình!
Sao thể như , đến còn hôn cơ mà!