Ngu Xu quả lựu trong lòng Đoạn Tiểu Quang.
Ăn lựu khá mất công, nên cô cũng chỉ một cách thèm thuồng.
Đoạn Tiểu Quang liếc cô.
Cô vẫn động tĩnh gì.
Đoạn Tiểu Quang nén sự ngạc nhiên trong lòng, mỉm : “Để bóc.”
“Dạ .” Ngu Xu gật đầu.
Nếu Chử Tu thấy cảnh , chắc chắn sẽ cảm thấy vả mặt.
Mới sáng nay, còn dặn Ngu Xu tuyệt đối đừng để Đoạn Tiểu Quang sai khiến, bắt cô cái cái .
thực tế thì , rõ ràng là Đoạn Tiểu Quang đang hết việc, còn Ngu Xu chỉ cần há miệng chờ ăn là .
[ Đoạn Tiểu Quang dễ tính thế nhỉ? ]
[ , hơn Chử Tu nhiều, cảm giác bụng thật. ]
[ Đoạn Tiểu Quang dịu dàng quá , Ngu Xu chung đội với , việc gì cũng là . ]
[ Dáng vẻ Đoạn Tiểu Quang nghiêm túc bóc lựu mê mẩn quá. ]
Thời gian trôi thật nhanh.
Các đội khác cũng tìm chỗ nghỉ ngơi.
Chử Tu và Đỗ Hi Duyệt đến bìa rừng bên , vận may của họ khi phát hiện một căn nhà gỗ do tổ chương trình dựng sẵn đảo.
Trước đây họ cũng từng đoán tổ chương trình sẽ xây vài chỗ che mưa chắn gió đảo, nhưng vì tìm thấy nên họ nghĩ là .
Không ngờ bây giờ tìm thấy.
Nếu hôm trời mưa mà phát hiện chỗ thì đỡ vất vả hơn nhiều.
Hai bước , thấy bên trong trống , nhưng bên ngoài nhiều gỗ thừa từ lúc xây nhà.
“Nghỉ ở đây ,” Đỗ Hi Duyệt .
“Ừm.” Chử Tu quanh một vòng, “Cô ở đây đợi, xem gần đây nguồn nước .”
Theo lẽ thường, tổ chương trình xây nhà ở đây chắc chắn là vì vị trí địa lý thuận lợi, tài nguyên hẳn cũng ít.
Chử Tu đoán sai, tìm kiếm gần đó một lúc thì phát hiện một con suối nhỏ, tuy nhỏ hơn con suối họ thấy đó nhiều, nhưng vẫn đủ để dùng và uống.
Chử Tu uống thử một ngụm, đánh dấu đường về.
Trên đường về, phát hiện một vài loài hoa dại trông khá . Chử Tu vốn qua, nhưng nghĩ ngợi một lúc , hái một bó hoa, cẩn thận ôm trong tay, còn dùng lá chuối bọc .
[ Chử Tu mà cũng hái hoa ? Đây còn là Chử Tu ? ]
[ Chử Tu hái hoa tặng Đỗ Hi Duyệt ? Cũng lãng mạn phết nhỉ. ]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-35.html.]
[ Không , cảm giác hai họ tia lửa điện nào cả. ]
Chử Tu trở nhà gỗ, thấy Đỗ Hi Duyệt kê hai khúc gỗ ghế .
“Tìm ?” Đỗ Hi Duyệt hỏi.
“Ừm.”
Đỗ Hi Duyệt liếc .
“ đánh dấu đường, xa , cô khát thì thể tự qua đó uống,” Chử Tu .
“Được.”
“ nhóm lửa.”
“Có cần giúp ?”
“Tùy cô.”
Nói xong, Chử Tu tìm chỗ đặt bó hoa xuống ngoài.
[ Sao thấy Chử Tu đối với Đỗ Hi Duyệt khách sáo hơn nhiều nhỉ, so thì đây đối với Ngu Xu hung dữ hơn nhiều. ]
[ , động tí là chê Ngu Xu chỗ ngốc, chỗ . ]
[ Cười c.h.ế.t mất, chắc vui lắm khi tách khỏi Ngu Xu. ]
[ Chỉ thấy lúc ở cùng Ngu Xu, biểu cảm của Chử Tu phong phú hơn ? Giờ gần như chẳng biểu cảm gì cả. ]
[ Nói thật, vẫn thích xem Chử Tu và Ngu Xu một đội hơn, tấu hài cực mạnh. Giờ ở cùng Đỗ Hi Duyệt chán quá . ]
Đỗ Hi Duyệt bó hoa Chử Tu mang về, sắc mặt chút đổi, đang nghĩ gì.
Cô theo Chử Tu ngoài, tìm một ít cành cây khô về cho nhóm lửa.
Hai gần như cần giao tiếp nhiều cũng thể phối hợp ăn ý.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Chỉ là Chử Tu chẳng mấy khi chuyện.
Đỗ Hi Duyệt cũng là ít , nên lượng khán giả xem kênh của hai ít.
Lượng xem đông nhất vẫn là đội của Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang, tiếp theo là Phó Tuyết Dạ và Doãn Mân.
Đoạn Tiểu Quang bóc hết cả quả lựu cho Ngu Xu, từng hạt lựu đỏ mọng, căng tròn tách đặt chiếc bát silicon của cô.
Ngu Xu cứ thế ôm bát từ từ ăn.
Dáng vẻ hết sức tập trung của Đoạn Tiểu Quang trông vô cùng dịu dàng.
“Ngon ?”
“Ngọt lắm ạ, ăn ?”
Ngu Xu bỗng nhón ba hạt lựu, ngón tay cô thon dài trắng nõn, cầm những hạt lựu màu đỏ tím càng nổi bật vẻ của đôi tay.
Cô chớp mắt Đoạn Tiểu Quang.