Ngu Xu còn kịp gì, Phó Tuyết Dạ thở dài, “Chúng ngoài ăn .”
“Đâu , vị ngon mà, chỉ là sườn cần hầm thêm một chút nữa thôi.”
“Vậy để mang hầm .”
Ngu Xu gật đầu, “Vâng , ạ.”
“Em cứ đây chờ , ăn chút trái cây nhé.”
“Không cần , em cùng .”
Phó Tuyết Dạ cô, trong lòng ngọt ngào xót xa, cảm giác như thể tài nào nắm giữ cô gái . Sự bất an và cảm giác xa cách mơ hồ khiến luôn thấy hạnh phúc mắt chút gì đó chân thật.
Nỗi lo vẫn luôn tồn tại, chỉ là ngày thường đều giấu sâu đáy lòng. cuộc gọi của Chử Tu mở toang cánh cửa , vô suy nghĩ và năng lượng tiêu cực cứ thế tuôn trào ngoài.
“Được.” Phó Tuyết Dạ gật đầu.
Hầm thêm mười mấy phút nữa, hai trong bếp chuyện câu câu .
Điện thoại của Ngu Xu reo lên, là trợ lý gọi đến.
Phó Tuyết Dạ , Ngu Xu liền máy.
“Alo, Tiểu Vạn, ?”
Tiểu Vạn là trợ lý sinh hoạt của cô, gọi đến để xác nhận lịch trình sáng mai, tiện thể hỏi cô ngày mai ăn sáng món gì.
“Sáng mai , mua mì bò , chính là quán mua đó. Sáng mai đừng đến sớm quá, tớ sẽ tự đặt báo thức dậy.”
Nói chuyện xong với Tiểu Vạn, Ngu Xu định đặt điện thoại xuống thì thấy WeChat nhiều tin nhắn , liền bấm xem.
Hóa Chử Tu gọi điện lúc nãy là vì Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ lên hot search.
Tấm ảnh hai chụp chung ở cửa rạp chiếu phim đang chễm chệ top tìm kiếm, còn cả ảnh hai ăn sáng cũng paparazzi đăng lên để ké nhiệt.
Chử Tu thấy là ngay Phó Tuyết Dạ tìm Ngu Xu. Anh nhất thời xúc động mới gọi điện đến, nhưng Ngu Xu , liền gọi nữa, lẽ bình tĩnh và nhận lập trường cũng tư cách để gọi hỏi bất cứ điều gì.
Tin nhắn WeChat của Chử Tu, mà là trong nhóm chat công việc tag cô, còn tin nhắn của Bạc Viễn Sơn, cũng là về chuyện chụp lén.
Ngu Xu trả lời vài câu trong nhóm, nhắn cho Bạc Viễn Sơn.
Trả lời tin nhắn xong, cô ngẩng đầu lên Phó Tuyết Dạ.
Phó Tuyết Dạ đang nếm thử món ăn. Anh liếc Ngu Xu, “Xong việc ?”
“Không gì , chỉ là ảnh của chúng lên hot search . Anh xem , chụp ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-340.html.]
Phó Tuyết Dạ lẽ ngờ là chuyện , sững một chút, đôi mày đang chau cũng giãn , “Gì cơ?”
Ngu Xu giơ điện thoại cho xem.
Phó Tuyết Dạ lướt , khóe miệng cong lên, “Cái , cũng khá đấy.”
“Thế , em thấy cũng thường thôi. Giá mà tháo khẩu trang thì . Mà , chúng còn tấm ảnh tự sướng chung nào nhỉ?”
“Ừ.”
“Vậy lát nữa chụp vài tấm nhé? Chẳng lẽ cứ để khác đăng ảnh mãi, còn thì chẳng tấm nào để đăng.”
Phó Tuyết Dạ cô, trong mắt như ánh sáng lấp lánh.
Ngu Xu chớp mắt, “Sao gì? Không đồng ý ?”
“Sao thể chứ?”
Ánh mắt Ngu Xu ngày càng dịu dàng, ẩn chứa niềm vui sướng và hân hoan. Một điềm tĩnh và tự chủ như , nhưng mặt Ngu Xu, thể kìm nén cảm xúc của .
Tất cả tâm tư của đều phơi bày ánh mặt trời, để Ngu Xu thấy rõ mồn một.
“Ăn chụp, chắc .”
Lúc nãy nếm thử, vị cũng tệ, sườn cũng chín mềm.
Ngu Xu rạng rỡ, “Không cần, bây giờ em chụp cho mấy tấm . Bạn trai trai như mà chụp ảnh thì đúng là phí của trời.”
Nghe Ngu Xu , Phó Tuyết Dạ liếc cô, “Lại linh tinh gì đấy.”
“Em linh tinh chỗ nào? Câu nào đúng? Không trai ? Hay là bạn trai?”
Phó Tuyết Dạ nhíu mày, “Không bậy.”
Ngu Xu giơ điện thoại lên, chụp khoảnh khắc nhíu mày của Phó Tuyết Dạ.
Phó Tuyết Dạ nghiêm mặt cô, “Được , ngoài ăn .”
Ngu Xu chĩa thẳng camera mặt Phó Tuyết Dạ và chụp liên tiếp mấy tấm.
Nhan sắc của đúng là đùa , dùng camera thường chụp kiểu gì cũng trai vô đối. Hơn nữa, dáng vẻ nhíu mày lúc nãy sống động đáng yêu, còn là ảnh động. Ngu Xu chỉ hận thể đăng ngay lên Weibo, cho các fan thấy Phó Tuyết Dạ cũng một mặt đáng yêu như .
Phó Tuyết Dạ đành bó tay với cô, tự bưng đĩa thức ăn ngoài .
Ngu Xu theo , “Anh đợi em gì cả.”
“Em ăn , nấu thêm cho em bát mì.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Phó Tuyết Dạ đồng hồ, còn sớm nữa.