Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 337

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:39:59
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nên Phó Tuyết Dạ đành đeo khẩu trang và đội mũ mỗi khi ngoài, nhưng dù vẫn thể nhận .

 

Vừa nãy máy bay, mới xuống hai cô gái chằm chằm. Lúc xuống máy bay, họ bám theo một đoạn dài. Anh vờ như thấy, cứ thế thẳng cho đến khi sắp khỏi cổng thì gọi giật .

 

“Chào , xin hỏi là Phó Tuyết Dạ ạ?”

 

Vẻ mặt Phó Tuyết Dạ vẫn bình thản như , “Không .”

 

Cô gái sững sờ, chút kinh ngạc, bởi vì cô quan sát lâu, chắc mẩm là đúng mới dám tiến lên hỏi.

 

Nào ngờ Phó Tuyết Dạ chối thẳng.

 

Chiêu là do Ngu Xu dạy tối qua. Nếu ai hỏi, cứ chối là , chẳng lẽ cứ khăng khăng bắt tháo khẩu trang cho bằng .

 

Phó Tuyết Dạ lập tức áp dụng ngay.

 

Anh rảo bước nhanh hơn, thèm để ý đến hai nữa.

 

Bây giờ chỉ nhanh chóng khỏi sân bay, bắt xe đến nhà Ngu Xu.

 

Anh thẳng về phía , một mạch cổng.

 

Bỗng dưng tiếng ai đó gọi tên , nhưng âm thanh khẽ. Anh cau mày đảo mắt quanh một vòng mà chẳng thấy ai cả.

 

Ngay lúc đầu định tiếp, một trang kín mít từ đầu đến chân với khẩu trang, mũ và kính râm chạy về phía . Không đợi kịp phản ứng, đó kéo khẩu trang xuống, để lộ gương mặt tươi rạng rỡ của Ngu Xu. Chỉ vỏn vẹn hai giây, cô nhanh chóng đeo khẩu trang, dáng vẻ vô cùng cảnh giác.

 

Phó Tuyết Dạ ngây tại chỗ, kinh ngạc và vui mừng cô.

 

Anh tài nào ngờ Ngu Xu đến đón .

 

“Sao em đến đây?” Phó Tuyết Dạ vươn tay nắm lấy tay cô, kéo cô đến mặt .

 

“Sao thế? Anh vui ?”

 

“Đương nhiên là vui , chỉ là em ngủ thêm một chút? Xa như mà.”

 

“Có xa bằng , em bắt xe đến đây mới nửa tiếng thôi. Bất ngờ lắm đúng ?”

 

Phó Tuyết Dạ mỉm , “Ừ.”

 

“Đi thôi.”

 

“Đi ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-337.html.]

“Hẹn hò chứ nữa.”

 

Nụ môi Phó Tuyết Dạ càng thêm sâu, “Xem em sắp xếp cả ?”

 

Ngu Xu chớp mắt, “Chưa .”

 

“Vậy ?”

 

Ngu Xu lắc lắc cánh tay , “Em .”

 

Phó Tuyết Dạ dịu dàng cô, “Em ăn sáng ?”

 

“Chưa, em dậy là chạy đến đây ngay, sợ kịp.”

 

Phó Tuyết Dạ xoa đầu cô, bàn tay trìu mến đặt mái tóc mềm mại, giọng cưng chiều, “Vậy ăn gì .”

 

“Vâng, thế ăn ? Trên máy bay đồ ăn ?”

 

“Có, nhưng ăn.” Phó Tuyết Dạ tranh thủ chợp mắt máy bay. Anh dậy quá sớm, nếu tranh thủ nghỉ ngơi, lát nữa gặp Ngu Xu, cô sẽ chỉ thấy một bộ dạng phờ phạc, mắt còn chẳng mở nổi của mà thôi.

 

“Vậy chúng cùng ăn nhé.”

 

Phó Tuyết Dạ gật đầu, nắm tay cô ngoài. Ven đường khu vực đón taxi, một hàng xe đang chờ sẵn. Hai lên thẳng một chiếc, địa chỉ một trung tâm thương mại ít qua .

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Nơi đó cách nhà Ngu Xu bao xa, dạo một vòng là thể về nghỉ. Phó Tuyết Dạ lâu, tối nay bay về, vé máy bay cũng mua khứ hồi. Anh chỉ thể ở bên Ngu Xu vỏn vẹn mười tiếng đồng hồ.

 

Mười tiếng quý giá , cũng chẳng lên kế hoạch gì cao xa, bởi vì chỉ cần ở bên Ngu Xu là đủ . Cô cũng , chỉ cùng cô.

 

Trên đường , Ngu Xu nhận điện thoại của Bạc Viễn Sơn.

 

quản lý, dĩ nhiên Bạc Viễn Sơn hôm nay Phó Tuyết Dạ sẽ đến tìm Ngu Xu.

 

Điện thoại kết nối, Bạc Viễn Sơn hỏi Ngu Xu đang ở , rõ ràng là ở nhà.

 

Bởi vì sáng sớm trợ lý sinh hoạt mang bữa sáng đến cho Ngu Xu, kết quả phát hiện trong nhà ai. Trợ lý gọi cho Ngu Xu nên đành báo cho Bạc Viễn Sơn.

 

“Em đang ở cùng Tuyết Dạ, chuẩn ăn sáng.”

 

“Ừ, đường cẩn thận một chút, thể sẽ paparazzi bám theo đấy, chú ý .”

 

“Vâng , em .”

 

“Khi nào về?”

 

Loading...