Bạc Viễn Sơn đang về tài xế của , nhưng tuổi của cũng tầm đó. Chử Tu hừ lạnh một tiếng, tưởng Bạc Viễn Sơn đang khoe khoang tuổi tác của bản . Cậu sang Ngu Xu: “Vậy cô chọn , cô xe của ai?”
Ngu Xu suy nghĩ một lát : “Hay là tự bắt xe về . Chử Tu, mau ăn cơm . Anh Bạc, cũng về nghỉ sớm nhé.”
Chử Tu và Bạc Viễn Sơn đồng thanh phản đối: “Sao thế !”
Ngu Xu họ, bất đắc dĩ : “Vậy bây giờ? Hay là bắt xe, hai cùng , đưa về đến lầu mỗi tự về nhà nhé?”
Ngu Xu chỉ đùa thôi, vì phiền phức cho cả hai .
hai đàn ông đắn đo một lúc đồng ý.
Bạc Viễn Sơn: “Cũng .”
Chử Tu: “Vậy quyết định thế .”
Ngu Xu: “... Như phiền quá ?”
Bạc Viễn Sơn mỉm : “Không , coi như là cùng em.”
Chử Tu hừ một tiếng, tỏ vẻ khó chịu câu của Bạc Viễn Sơn. Cái gã đàn ông sến súa thể những lời như . Thế là đề nghị: “Có gì mà phiền. Hay là thế , hai xe của , chở hai lượn một vòng. đưa Ngu Xu về , đưa ông .”
Bạc Viễn Sơn đáp trả: “Xe của thoải mái . Hay là hai xe của , đưa Ngu Xu về, đó sẽ đưa về.”
Vòng vo một hồi về điểm xuất phát.
Ngu Xu thấy đầu ong ong.
Thế nhưng, Chử Tu suy nghĩ một chút đồng ý. Cậu xem thử Bạc Viễn Sơn khoe mười lăm năm kinh nghiệm lái xe thì tay lái cừ đến mức nào.
kết quả thất vọng.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lúc lên xe mới , hóa xe Bạc Viễn Sơn tài xế riêng, và mười lăm năm kinh nghiệm là ông . Chử Tu bất mãn, hỏi mới Bạc Viễn Sơn tự lái xe. Nguyên chủ của cơ thể Bạc Viễn Sơn bằng lái và lái xe, nhưng bản thì . Vì cũng tài xế đưa đón nên cứ lữa mãi chuyện học lái.
công nhận, xe của Bạc Viễn Sơn cực kỳ thoải mái. Chiếc xe của Chử Tu tuy ngầu nhưng độ tiện nghi thể sánh bằng. Xe của Bạc Viễn Sơn rộng rãi êm ái, ghế bọc da thật, đôi chân dài của Chử Tu thể duỗi thẳng . Trong xe còn cả tủ lạnh mini chứa đầy đồ uống.
Chử Tu vốn chỉ mê xe thể thao, nhưng chiếc xe của Bạc Viễn Sơn, cũng chút động lòng. Dù vẫn thích những chiếc xe ngầu và cá tính, nhưng nghĩ đến việc chở Ngu Xu, lẽ một chiếc xe thoải mái thế sẽ hơn.
“Ngày mai cô lịch trình gì thế?” Chử Tu định bụng mai sẽ đến đón Ngu Xu thật sớm, hoặc mang bữa sáng qua cho cô.
Ngu Xu đáp: “Buổi sáng buổi thử đồ, chiều thì tham gia một sự kiện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-335.html.]
Chử Tu gật gù, định hỏi thêm ở đây. Nếu để Bạc Viễn Sơn thì sẽ ngay đang toan tính gì. Tốt nhất là lát nữa nhắn tin riêng với Ngu Xu .
Ai ngờ, Bạc Viễn Sơn thẳng: “Mai sẽ qua đón em sớm, đưa em thử đồ . Trưa sắp xếp cho em gặp mặt đạo diễn Trương, chiều buổi phỏng vấn trợ lý, em cần tự lựa chọn.”
Ngu Xu ngạc nhiên: “Vậy ạ, thôi. Mà trợ lý chọn ?”
Bạc Viễn Sơn: “Cần thêm một trợ lý sinh hoạt, phụ trách việc ăn uống và sinh hoạt hàng ngày của em.”
Ngu Xu: “Vâng, cũng ạ.”
Chử Tu trợn tròn mắt. Sao thể như !
Thế là kế hoạch của đổ bể!
Chử Tu nghiến răng: “Phỏng vấn trợ lý gì, để trợ lý cho cô!”
“Trước yêu cầu đòi trợ lý cho Ngu Xu của Chử Tu, Bạc Viễn Sơn từ chối thẳng thừng mà cần suy nghĩ.
Vốn dĩ đây chỉ là một lời bốc đồng, chẳng suy nghĩ gì nhiều của Chử Tu, nhưng khi Bạc Viễn Sơn từ chối, càng tới, nhất quyết đòi trợ lý cho Ngu Xu.
“Tại đại diện cho cô , mà thể trợ lý cho cô chứ!?” Chử Tu nghiến răng ken két.
Bạc Viễn Sơn nhếch môi khẩy: “Bởi vì việc đại diện cho Ngu Xu là do công ty sắp xếp.”
Mà công ty sắp xếp, thì cũng chính là sắp xếp, vì là ông chủ của công ty.
Chử Tu vặc : “Đừng tưởng mua công ty quản lý lừa Ngu Xu về đấy.”
Bạc Viễn Sơn thản nhiên đáp: “Không hề, ký hợp đồng với Ngu Xu thể mang lợi ích khổng lồ cho công ty, đây là kết quả khi thể công ty bàn bạc.”
Chử Tu chẳng thèm tin, sang Ngu Xu: “Ngu Xu, cho trợ lý của cô mà, nhất định sẽ .”
Ngu Xu cũng khó xử: “Như cho lắm, nghĩ cần một trợ lý nữ hơn.”
Bạc Viễn Sơn lập tức thêm : “ , những đến phỏng vấn ngày mai đều là nữ.”
Chử Tu: “...”
Anh thở dài một não nề.
Suốt quãng đường đó, Chử Tu ỉu xìu như bánh bao chiều, hé răng nửa lời, trông như chịu một cú sốc lớn.