Khoảnh khắc , cô sốc đến hình. Gặng hỏi mãi mới vỡ lẽ, hóa từ nửa tháng , Bạc Viễn Sơn mua hơn một nửa cổ phần của công ty quản lý , và hiện tại chính là cổ đông lớn nhất, quyền quyết định cao nhất.
Để giúp Ngu Xu chấm dứt hợp đồng với công ty cũ, công ty mới chi một khoản tiền nhỏ. Giờ xem , tất cả đều do một tay Bạc Viễn Sơn giật dây.
Dù lúc đó Ngu Xu chút nghi ngờ, nhưng bản hợp đồng cô nhờ vài vị luật sư xem qua và đều khẳng định vấn đề gì, hơn nữa các điều khoản đều lợi cho cô, thế nên Ngu Xu mới quyết định đặt bút ký.
Công ty mới cũng coi trọng cô, ký hợp đồng giúp cô đàm phán thành công một hợp đồng đại diện lớn.
Xem , Bạc Viễn Sơn chuẩn thứ từ khi rời khỏi hòn đảo, nếu thì việc thể diễn nhanh như .
Ngu Xu hề nghi ngờ cũng chính vì tốc độ quá chóng mặt .
Cô mới trở về bao lâu, công ty quản lý lập tức liên lạc, hơn nữa tra bất kỳ mối liên hệ nào giữa công ty và tập đoàn Bạc thị. Hóa là do cổ phần mua và công bố bên ngoài.
Biết tất cả đều do Bạc Viễn Sơn sắp đặt, Ngu Xu chỉ thở dài bất lực.
“Anh Bạc, em thật sự ngờ như .”
“Vậy đây là bất ngờ thú vị là một phen hú vía đây?” Bạc Viễn Sơn mỉm dịu dàng, “Hy vọng em khó xử.”
Ngu Xu đáp: “Hú vía thì đến nỗi, nhưng vẫn cảm thấy chút khó tin. Anh Bạc, thật sự quản lý cho em ?”
Bạc Viễn Sơn gật đầu: “ , em bằng lòng chấp nhận một quản lý kinh nghiệm như ? Tuy kinh nghiệm, nhưng chuẩn kỹ. Nửa tháng nay hề lười biếng , theo học hỏi một quản lý vàng và cũng tiếp thu ít thứ.”
Ngu Xu cong môi : “Ý em , em là… một vị CEO của cả tập đoàn lớn như chạy tới quản lý cho một em, chẳng là quá phí phạm nhân tài ? Sẽ lỡ việc của chứ?”
Bạc Viễn Sơn : “Đương nhiên là . Em xem, còn thời gian rảnh rỗi tham gia gameshow cơ mà, thể quản lý cho em chứ? Dù thì đây cũng là một công việc đàng hoàng mà.”
Cách đùa của Bạc Viễn Sơn thật sự khiến ấn tượng của Ngu Xu về chút đổi.
Trước đây, Bạc Viễn Sơn nghiêm túc hơn bây giờ nhiều.
“Được , Bạc thì chúng hợp tác vui vẻ nhé.” Ngu Xu chìa tay .
Bạc Viễn Sơn bắt tay cô, nhanh chóng đổi sắc mặt, nghiêm túc chỉ ghế sô pha: “Ngồi , hàn huyên đủ , giờ chúng bàn chuyện công việc thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-332.html.]
Ngu Xu gật đầu: “Vâng, .”
Bạc Viễn Sơn: “Hợp đồng đại diện mấy hôm , em chứ?”
Ngu Xu: “Em .”
“Đây là hợp đồng mà công ty tốn nhiều công sức mới đàm phán . Nhãn hàng coi trọng hình tượng của phát ngôn. hai ngày nay, nhà của em nhận lời phỏng vấn của giới truyền thông, rằng em bất hiếu, phụng dưỡng cha , còn bỏ bê đứa em trai nhỏ tuổi. Chuyện gây một làn sóng lớn trong dư luận. Hôm nay gọi em đến chủ yếu là để bàn về việc , em ý kiến gì ?” Bạc Viễn Sơn đẩy gọng kính, ánh mắt Ngu Xu vô cùng nghiêm túc, hề xen lẫn chút tình cảm cá nhân nào.
Ngu Xu đáp: “Chuyện em sớm kế hoạch . Em vẫn còn giữ bằng chứng chuyển khoản cho bố em trong mấy năm qua, cùng với bằng chứng họ lấy tiền của em để mua nhà cho em trai.”
Để chiến thắng trong trận chiến , Ngu Xu chuẩn từ lâu. Nếu , cô chẳng về tới nơi liền đổi mật khẩu thẻ ngân hàng, trực tiếp vạch mặt họ. Cô mượn chính sức nóng hiện tại của , lợi dụng dư luận để vứt bỏ cả nhà ma cà rồng hút m.á.u , khiến họ bao giờ thể bám lấy cô nữa.
Cô miệng lưỡi thế gian thật đáng sợ, thoát khỏi sự áp bức từ gia đình hề dễ dàng, nhưng cô cũng quả hồng mềm dễ bắt nạt.
Nghe xong lời cô, Bạc Viễn Sơn gật đầu: “Xem em sớm tính toán. Rất , nhưng cách của em vẫn diện. Thật nghĩ giúp em vài phương án , hỏi chỉ là thái độ của em thôi. Nếu em quyết tâm như thì chuyện sẽ càng dễ giải quyết hơn. Cứ giao cho lo liệu.”
Ngay từ ngày đầu tiên trở về, hồ sơ của Ngu Xu gửi đến tay Bạc Viễn Sơn.
Mọi chuyện trong nhà cô, đều rõ.
Khi bàn xong công việc thì trời hơn năm giờ chiều.
Bạc Viễn Sơn đặt hợp đồng xuống dậy: “Cũng muộn , là ăn tối , mời.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ngu Xu : “Hay là để em mời ạ, Bạc giúp em nhiều như , hơn nữa… ở đảo, em ăn nhiều bữa do nấu như thế, cũng nên đáp lễ chứ.”
Bạc Viễn Sơn nhạt: “Đáp lễ ư? Chỉ một bữa cơm thì đủ .”
Ngu Xu chớp mắt, gì thêm.
Bạc Viễn Sơn: “Đùa thôi, nào. Hôm nay vẫn là mời, sắp xếp cả .”
Ngu Xu: “Vâng, ạ.”
Rời khỏi văn phòng, Bạc Viễn Sơn lập tức trút bỏ vẻ mặt công tư phân minh xa cách lúc nãy, trở dáng vẻ gần gũi, ôn hòa.