Đoạn Tiểu Quang lên tiếng: “Hợp tác ? Chắc là , nghĩ chúng vẫn nên theo sắp xếp thì hơn. Dù thì ban tổ chức cũng yêu cầu chúng hoạt động theo nhóm hai , thấy ?”
“Mình thấy lý.” Doãn Mân suy nghĩ gật đầu đồng tình.
Phó Tuyết Dạ : “ cũng .”
Đỗ Hi Duyệt liếc Chử Tu, hiểu vì đề nghị hợp tác, nhưng vẫn phân tích: “Hợp tác cả mặt và mặt . Lợi ích là thể chia sẻ tài nguyên, đông sẽ dễ tìm vật tư hơn. Bất lợi là tài nguyên khó phân chia, ý kiến cũng khó thống nhất.”
Chử Tu cạn lời Đỗ Hi Duyệt. Cô nàng vẫn giữ vẻ mặt vô cảm, đôi mắt đen láy một gợn sóng.
Tình hình dường như rơi bế tắc.
Lúc , Đoạn Tiểu Quang về phía Chử Tu, giọng điệu ôn hòa, vẻ thấu tình đạt lý: “Chử Tu, hợp tác với những khác ? Nếu cảm thấy thể xoay xở thì chúng thể hợp tác với .”
“Nực , ai thèm chung nhóm với ? Ai xoay xở chứ? chỉ thuận miệng hỏi thôi, đây.”
Nói xong, bỏ . Đi hai bước, ngoảnh đầu Ngu Xu, mắt nheo , tâm trạng tệ đến cực điểm.
Ngu Xu bỗng nhiên gọi với theo: “Chử Tu, đợi một chút.”
“Làm gì?” Chử Tu gắt gỏng, giọng điệu cứng ngắc.
Ngu Xu chạy tới: “Anh đồ quên ở chỗ .”
“Cái gì?”
Ngu Xu lưng , mở ba lô của , đặt thứ gì đó : “ bỏ đó, lúc nào rảnh thì xem.”
Chử Tu nghĩ chắc đồ gì đó của rơi trong túi Ngu Xu, cũng nghĩ nhiều, lười biếng đáp: “Hừ, .”
“Vậy .”
“Chậc, cần cô nhắc.”
Anh vài bước, đầu thấy những khác khá xa, liền dừng chân.
“Sao ?” Đỗ Hi Duyệt hỏi.
Chử Tu liếc cô một cái tiếp tục bước : “Không gì, cần quan tâm .”
Đỗ Hi Duyệt “ừ” một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-33.html.]
Chử Tu chuyển ba lô đeo ngực, kéo khóa .
Nụ lập tức lan rộng mặt , khóe miệng nhếch lên, đuôi mắt cong cong, khẽ hừ một tiếng với giọng điệu kỳ lạ.
“Đồ ngốc.”
Trong ba lô của thêm hai gói que cay và một hộp sữa Vượng Tử.
Anh thích ăn chứ. Rõ ràng là cô thích ăn, cứ nghĩ cũng thích. là ngốc hết chỗ .
Đỗ Hi Duyệt thì thấy Chử Tu đang chằm chằm ba lô ngây ngô, vẻ mặt đầy khó hiểu. Chỉ thấy Chử Tu cầm một gói que cay lên, xé vỏ, hì hì ăn một que.
“Anh thích ăn mấy thứ ?”
Chử Tu hừ một tiếng, lạnh nhạt : “Cái gì gọi là mấy thứ ? Cô thì cái gì?”
Cô ăn còn .
Hôm nay sẽ ăn một gói, gói còn để mai ăn. Hộp sữa Vượng Tử thì uống, cái đồ ngốc bản còn nỡ uống, để dành cho cô , dù cũng thích uống, thèm chiếm hời của cô.”
“Đoạn Tiểu Quang dẫn Ngu Xu xuyên qua cánh rừng đến một bãi đất bằng phẳng, nơi vài cây ăn quả đang trĩu cành.
Khắp nơi hoa nở rộ, hương thơm ngọt ngào lan tỏa trong khí.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Nhìn kỹ hơn, mặt đất cũng phủ đầy cây cỏ xanh tươi, chỉ liệu chúng ăn .
“Chúng nghỉ ở đây .”
Ngu Xu khẽ gật đầu, lấy tấm lót trong ba lô trải xuống đất.
Cô xuống, chẳng buồn mời Đoạn Tiểu Quang, chỉ lười biếng gục đầu lên gối sưởi nắng.
Đoạn Tiểu Quang , ngỡ rằng cô sẽ gọi cùng, nhưng Ngu Xu vẫn im phăng phắc.
Anh cạnh, lặng lẽ ngắm cô. Dáng vẻ lười biếng, đôi mắt lim dim của Ngu Xu trông hệt một cô mèo nhỏ. Hàng mi rũ xuống, làn da trắng như tuyết, chỉ đôi môi và gò má ửng lên sắc hồng phơn phớt.
Ở nơi , tất cả các khách mời nữ đều cơ hội trang điểm.
Ai nấy đều để mặt mộc, một bài kiểm tra thực sự cho nhan sắc của họ.
May , dàn khách mời nữ ai cũng gương mặt mộc khá ưa .
Trong đó, Ngu Xu và Đỗ Hi Duyệt là hai nhan sắc nổi bật nhất. Đỗ Hi Duyệt là kiểu lạnh lùng với mái tóc đen dài thẳng mượt, khi trang điểm trông càng thanh tao, lạnh nhạt. Gương mặt biểu cảm của cô toát một vẻ xa cách, mang một khí chất sang chảnh.