Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:39:01
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Tuyết Dạ vẫn vì hái quá ít nấm, nhưng nghĩ đến việc còn đang đợi họ về nấu cơm, đành về.

 

“Chừng nấm tuy ít, nhưng thêm chút nguyên liệu khác nấu canh chắc vẫn đủ,” Chử Tu an ủi.

 

“Ừm, hy vọng là .”

 

thì cũng hai họ nấu ăn. Việc bếp núc chủ yếu vẫn do Bạc Viễn Sơn đảm nhiệm. Chỉ cần Bạc Viễn Sơn ở đó, họ chỉ thể chân phụ bếp. Anh luôn vững vàng ở vị trí bếp chính, mỗi nấu ăn cho Ngu Xu đều là tự tay , ai thể chen .

 

Hai đến gần nhà cây thì phát hiện điều .

 

“Sao tối om thế ?” Chử Tu thốt lên.

 

“Mất điện ?” Phó Tuyết Dạ hỏi.

 

“Chắc thế , một chút ánh sáng nào. Những khác cả ?”

 

Chử Tu lên Phó Tuyết Dạ, gọi lớn: “Bọn về đây, mất điện ? Có ai ở đây ?”

 

Cậu cố tình la to để họ về và chuẩn sẵn sàng.

 

Phó Tuyết Dạ dù cảm thấy kỳ lạ, nhưng trong lòng lo lắng cho Ngu Xu nhiều hơn.

 

“Sao tiếng trả lời, họ cả ?”

 

“Không nữa? Hay là bên chương trình chuyện gì, lúc nãy thấy trực thăng ?”

 

Cái dáng vẻ giả vờ ngây ngô của trông y như thật.

 

“Không .”

 

“Lẽ nào lúc chúng mải tìm đồ nên để ý? Họ trực thăng gọi bãi biển ?”

 

Phó Tuyết Dạ nhíu mày, cẩn thận nhớ , quả thực thấy tiếng trực thăng. liệu lúc bắt cá tìm đồ, họ quá tập trung nên thấy ?

 

Theo lý thì thể, nhưng Chử Tu tỏ chắc chắn như , khiến Phó Tuyệt Dạ cũng chút hoang mang. Bởi nhà cây lúc một bóng , còn tối đen như mực.

 

“Cậu trong nhà cây xem thử, xung quanh tìm. Mười phút nữa tập hợp ở đây, nếu thấy ai thì chúng bãi biển xem ,” Chử Tu tiếp tục diễn.

 

Phó Tuyết Dạ nghi ngờ: “Ừm.”

 

Vừa Chử Tu thấy ký hiệu để , bữa tiệc bất ngờ chuẩn ngay trong nhà cây.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-308.html.]

Cậu tìm xung quanh, nhưng thực chất chỉ vài bước vòng phía nhà cây, lẻn bằng cửa .

 

Còn Phó Tuyết Dạ, dù nhận vài điểm bất thường và chút nghi ngờ, nhưng liên hệ đến chuyện sinh nhật của .

 

Cho đến khi bước nhà cây và thấy tiếng bước chân sột soạt.

 

Anh mới kinh ngạc nhận trong nhà .

 

“Có ai ở đó ?” Phó Tuyết Dạ cau mày, giọng trầm xuống.

 

Vẻ mặt đầy cảnh giác. Ban đầu nghi là nhân viên chương trình, nhưng nghĩ thấy giống.

 

Chẳng lẽ trốn ở đây để dọa ?

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

 

Bất chợt, một ánh sáng lóe lên trong bóng tối.

 

Cùng lúc đó, bài hát “Chúc mừng sinh nhật” quen thuộc vang lên.

 

“Hôm nay sinh nhật của , gửi trao lời chúc phúc , ngày đặc biệt hãy nở nụ thật tươi. Với phiền não Bye Bye, với niềm vui Hi Hi. Người thương hỡi, sinh nhật vui vẻ, mỗi một ngày đều tuyệt vời nhé. Với phiền não Bye Bye, với niềm vui Hi Hi…”

“Mọi cất vang bài hát chúc mừng sinh nhật, Mạnh Nhiên Nhiên bưng một chiếc bánh kem, bên cắm hai ngọn nến hình con tượng trưng cho tuổi của Phó Tuyết Dạ.

 

Dù ngạc nhiên, vẫn thấy Ngu Xu . Ánh mắt vội vã đảo khắp nơi, tìm kiếm bóng hình cô.

 

Cuối cùng, thấy Ngu Xu đang chiếc ghế bên cạnh, tay ôm đàn ghi-, đàn hát ngẩng đầu mỉm .

 

Ánh đèn quá mờ nên thể rõ mặt cô, chỉ thể nương theo ánh nến leo lét để thấy bóng hình quen thuộc.

 

đều đang hát, Phó Tuyết Dạ vẫn nhạy bén nhận giọng hát trong trẻo của Ngu Xu giữa những thanh âm khác.

 

Khi hát xong, Ngu Xu đàn thêm một lúc, thành nốt đoạn cuối cùng mới đặt đàn xuống và dậy.

 

“Phó Tuyết Dạ, sinh nhật vui vẻ.”

 

“Tuyết Dạ, chúc mừng sinh nhật!”

 

Tiếng chúc mừng của thể lấn át giọng của Ngu Xu, bởi vì trong mắt Phó Tuyết Dạ giờ phút chỉ cô.

 

Giọng của cô trong tai thật đặc biệt, những khác chỉ là phông nền, và tiếng của họ cũng chỉ như nhạc đệm thoảng qua.

 

“Tuyết Dạ, đây là bánh sinh nhật tớ cho đó.” Mạnh Nhiên Nhiên .

 

Những khác cũng lục tục tặng quà.

 

Loading...