Anh tận dụng thật lợi thế , biến nó thành ưu thế tuyệt đối.
“Hả? mà…”
“Anh , chúng mới hẹn hò hôm qua, nhưng chuyện đó ảnh hưởng đến việc ngày mai hẹn hò. Ngày là sinh nhật Phó Tuyết Dạ , hôm đó rảnh, nên ngày mai là .”
Anh vẫn tin rằng buổi hẹn hò và món quà ngày hôm qua Ngu Xu hài lòng.
“Không chuyện đó, mà là em đồng ý với Bạc .”
“Anh Bạc? Em hẹn với Bạc Viễn Sơn ?” Chử Tu phản ứng mạnh.
Ngu Xu gật đầu: “Vâng.”
“Quên mất cũng thẻ hẹn hò,” Chử Tu hừ một tiếng, “Vậy ngày mai hai ?”
“Anh Bạc , chỉ bảo ăn trưa xong sẽ .”
Biểu cảm của Chử Tu một nữa trở nên ai oán.
Ngu Xu chút bất đắc dĩ : “Đừng vui nữa mà.”
“Anh vui .”
Ngu Xu mím môi, mà . Vẻ vui của hết cả lên mặt còn gì.
Chiều hôm .
Ngu Xu quần áo chuẩn thì Mạnh Nhiên Nhiên gọi .
“Cậu sắp ngoài ?”
“Ừm.”
“Cùng với ai thế?”
“Với Bạc.”
Mạnh Nhiên Nhiên gật đầu: “Vậy cho tớ xin vài phút ? Tớ vài câu .”
“Được thôi.”
Mạnh Nhiên Nhiên kéo cô một góc, tránh mặt những khác.
“Là thế , ngày mai là sinh nhật Phó Tuyết Dạ, tớ trang trí nhà cây một chút, chuẩn vài bất ngờ cho . Cho nên tớ hỏi định tặng quà gì, tớ tặng trùng với . Những khác tớ hỏi hết .”
“Tớ vẫn nghĩ .”
Mạnh Nhiên Nhiên cắn môi: “Vậy… lúc nào nghĩ thì cho tớ ?”
“Được thôi.”
Mạnh Nhiên Nhiên thở phào nhẹ nhõm, cô với ánh mắt ơn.
“Còn chuyện gì nữa ?”
“Ừm, còn một chuyện nữa là, thấy Phó Tuyết Dạ sẽ thích kiểu bất ngờ nào? Buổi tối thả đèn trời nhỉ?”
Ngu Xu chút khó hiểu, chuyện cũng hỏi cô ?
“Cái thì tớ cũng rõ nữa.”
“Thôi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-302.html.]
“Tớ đây.”
“Ừ, nghĩ xong nhớ cho tớ nhé.”
Vẻ mặt nghiêm túc của Mạnh Nhiên Nhiên khiến Ngu Xu thấy khá bất đắc dĩ.
Ngu Xu cùng Bạc Viễn Sơn rời khỏi khu nhà gỗ, tiến đến địa điểm hẹn hò.
Bạc Viễn Sơn dùng thẻ hẹn hò, nên nơi chốn tổ chương trình sắp xếp.
Hai nhanh chóng đến nơi.
Hóa là ở bờ biển Đông Hải.
địa điểm hẹn hò bãi biển.
Cô thấy một chiếc ca nô.
“Chúng sắp khơi ?”
Làm thế nào để tạo một buổi hẹn hò lãng mạn mà khiến đối phương khó xử, đó luôn là bài toán khó mà phái mạnh cân nhắc khi tiến thêm một bước. Hòn đảo chỉ bấy nhiêu, nơi nào đặc biệt, thú vị. Càng sẵn những đạo cụ để tạo bất ngờ. Dù thể nhờ đến tổ chương trình, đây vẫn là một thử thách đối với .
Vốn dĩ việc sắp xếp là của tổ chương trình, nhưng để Ngu Xu hài lòng, chủ động bàn bạc ý tưởng của với họ từ . Anh nghĩ nhiều ý tưởng, nhưng vài cái trong đó thể thực hiện . Ra khơi câu cá là ý tưởng khả thi nhất, cuối cùng họ chốt phương án .
“ , em thấy thế nào?”
Ngu Xu tỏ bất ngờ: “Em thấy tuyệt lắm ạ.”
Bạc Viễn Sơn thở phào: “Vậy thì , còn lo em sẽ thất vọng.”
“Sao thế chứ.” Ngu Xu lắc đầu.
Thật , sự sắp xếp quả thực Ngu Xu ngạc nhiên. Cô cứ nghĩ với tính cách của Bạc Viễn Sơn, sẽ dẫn cô dã ngoại ở ngoại ô, hoặc nướng BBQ, chỉ đơn giản là dạo hóng gió.
Không ngờ là khơi.
“Nếu câu cá, chúng thể chế biến ngay thuyền. Như sẽ tươi, hương vị chắc chắn sẽ ngon hơn ở nhà cây nhiều,” Bạc Viễn Sơn .
“Vâng ạ.”
Bạc Viễn Sơn nhớ Ngu Xu thích ăn hải sản. Lần du thuyền, cô ăn hết hai đĩa sashimi và nhiều tôm.
Ca nô tuy lớn nhưng tiện nghi đầy đủ.
Ở khu vực rộng rãi nhất bày một bộ bàn ghế nhỏ ngay ngắn. Trên bàn một ít trái cây và hai chai sâm panh. Không thấy ly , nhưng chắc chắn là . Ngu Xu tin tưởng Bạc Viễn Sơn, sẽ bao giờ sơ suất trong những chi tiết nhỏ nhặt.
Quả nhiên, khi xuống, Bạc Viễn Sơn liền lấy hai chiếc ly chân dài sạch sẽ.
Có lẽ sợ để bên ngoài sẽ bám bụi, nên nhờ nhân viên cất , đợi họ đến mới lấy .
Bạc Viễn Sơn sẽ là lái ca nô, chỉ một phim theo.
Họ ở đảo một thời gian dài, ban đầu thấy bóng dáng phim , nhưng từ khi chuyển đến nhà cây, xung quanh luôn nhân viên của tổ chương trình nên họ cũng quen dần.
Ngoài rượu, còn vài loại đồ uống khác. Bạc Viễn Sơn hỏi cô uống gì.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ngu Xu chỉ chai nước chanh: “Em uống nước chanh ạ.”
Bạc Viễn Sơn gật đầu: “Ừ, để rót cho em.”
Ngu Xu gật đầu, để ý thấy bên cạnh ghế hai cái xô và hai chiếc cần câu đặt gọn gàng.