Cô Đoạn Tiểu Quang dậy rót nước cho , nét mặt thoáng hiện ý .
Giá trị thiện cảm của Đoạn Tiểu Quang dành cho cô vẫn hề đổi.
Đến giờ vẫn là 0.
Điều cũng khiến Ngu Xu ngày càng tò mò về .
Mình thật sự tò mò, rốt cuộc thế nào thì mới rung động đây?
Ngu Xu lặng lẽ bên cạnh Đoạn Tiểu Quang uống hết cốc nước.
Cô vươn vai: “Tớ đây.”
Thấy cô ý định ở thêm, Đoạn Tiểu Quang khẽ nheo mắt.
Ngay khi Ngu Xu dậy.
Đoạn Tiểu Quang đột nhiên : “Trời sắp sáng , ngắm mặt trời mọc ?”
Ngu Xu đầu : “Mặt trời mọc?”
Đoạn Tiểu Quang mỉm : “Ừm, bình minh biển chắc sẽ lắm. Tớ xem bao giờ.”
Ngu Xu đáp: “Thật tớ cũng .”
Đoạn Tiểu Quang ngạc nhiên: “Thật ?”
Nụ môi rạng rỡ và đẽ, dường như thể thắp sáng cả lòng .
Ngu Xu: “ .”
“Vậy chúng cùng ngắm bình minh nhé.”
Đoạn Tiểu Quang Ngu Xu thật dịu dàng, giọng ấm áp từ tính.
Giọng của so với những diễn viên lồng tiếng nổi tiếng cũng hề thua kém.
Là kiểu giọng khiến xong liền “mang thai lỗ tai”.
Không thể , điều kiện về giọng và ngoại hình của đều quá ưu việt.
Khoảnh khắc hai , khí dường như cũng trở nên dịu dàng hơn.
Ngu Xu chớp chớp mắt: “Được thôi.”
Đoạn Tiểu Quang chỉ một tảng đá lớn cách đó xa: “Vậy thôi, lên đó chắc sẽ rõ hơn.”
Ngu Xu ngần ngại: “ mà ở đây…”
Đoạn Tiểu Quang trấn an: “Trời sắp sáng , sẽ nguy hiểm . Hơn nữa chúng chỉ ở ngay gần đây thôi.”
Hai tảng đá lớn, chờ đợi bình minh.
Mặt trời mọc rực rỡ và lộng lẫy, hùng vĩ đẽ.
Gương mặt cả hai ánh nắng màu cam chiếu rọi, tỏa một vầng sáng ấm áp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-30.html.]
“Đẹp quá,” Đoạn Tiểu Quang cảm thán, “Được ngắm bình minh như thế thật là một điều tuyệt vời. Cảm ơn bằng lòng cùng tớ.”
Ngu Xu đáp: “Tớ cũng vui.”
Đoạn Tiểu Quang đột nhiên sang cô, ánh mắt sâu thẳm.
Ngu Xu hỏi: “Sao ?”
Đoạn Tiểu Quang mỉm , nhưng gì.
Ngu Xu lộ ánh mắt tò mò.
Đoạn Tiểu Quang : “Tớ chỉ cảm thấy, giá như thời gian thể ngừng ở giây phút thì mấy.”
Đôi mắt Ngu Xu trong veo và thanh khiết, trong con ngươi phản chiếu vẻ của bình minh và cả gương mặt dịu dàng, xinh của Đoạn Tiểu Quang. Lúc , đôi mắt cô dường như trở thành thứ nhất thế gian.
“Tại ?”
Đoạn Tiểu Quang chút ngẩn ngơ.
Anh mắt Ngu Xu, giọng chậm : “Không nữa, lẽ là vì tớ cảm thấy , ở bên cạnh thoải mái.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Nói xong, nhẹ, dời tầm mắt , để Ngu Xu thấy nét khác lạ trong đáy mắt .
Ngu Xu liếc Đoạn Tiểu Quang, phát hiện giá trị thiện cảm của đột nhiên biến thành 3.”
[Mới sáng sớm đóng phim thần tượng ?]
[Visual của hai đỉnh thật sự, cảnh họ cùng ngắm bình minh thì cắt góc nào cũng hình nền điện thoại luôn.]
[Đoạn Tiểu Quang rủ Ngu Xu ngắm bình minh gì nhỉ, lẽ nào thích Ngu Xu?]
[Nói thật lòng thì trông họ xứng đôi ghê.]
Mặt trời dần dần nhô lên cao, nhuộm cả một vùng trời rạng rỡ.
Những khác chui khỏi lều bắt gặp cảnh Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang sóng vai tới. Cả hai cùng tắm trong ánh nắng ban mai dịu dàng, môi ai cũng thoáng hiện nụ nhẹ nhõm. Đoạn Tiểu Quang còn đang cúi đầu gì đó với Ngu Xu.
Khung cảnh quả thực như một bức tranh, nhưng lọt mắt những khác chút chói mắt.
Chử Tu ngay cửa lều, hai chân như dán chặt xuống đất, cứ bất động mà dán mắt hai họ.
Phó Tuyết Dạ định thì Chử Tu chắn mất lối.
“Sao thế?” Phó Tuyết Dạ hỏi.
Chử Tu đáp, mặt lạnh như tiền lách sang một bên. Phó Tuyết Dạ bước ngoài và cũng thấy Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang.
“Hai về ?” Chử Tu cất tiếng hỏi.
Vừa dứt lời, thấy bực . Rõ ràng tự nhủ sẽ quan tâm, cớ kiềm mà lên tiếng chứ?
“Lúc nãy và Ngu Xu ngắm bình minh, bình minh biển lắm.” Đoạn Tiểu Quang Chử Tu, nở một nụ thật tươi.
Nụ rạng rỡ, tràn đầy sức sống và niềm vui trong trẻo , trong mắt Chử Tu chẳng khác nào một lời khiêu khích. Cái vẻ đắc thắng đó khiến cực kỳ gai mắt.
“Vậy ,” Chử Tu lạnh lùng đáp.
Anh liếc Ngu Xu một cái, hừ khẽ cất giọng phần kênh kiệu: “Cô đây.”
“Có chuyện gì ?” Ngu Xu hỏi.