Cô xong liền định dậy, nào ngờ giẫm một hòn đá trơn trượt, cả ngã ngửa .
“A!”
Chử Tu vội vàng lao tới nắm lấy cổ tay cô. Thế nhưng, Ngu Xu sắp ngã xuống suối, Chử Tu kịp suy nghĩ, chỉ thể dùng hết sức kéo cô . cũng vì mà chính mất đà chúi về phía .
Ngu Xu thì kéo lên bờ, còn thì ngã sấp mặt xuống suối.
Ùm một tiếng, cả Chử Tu cắm đầu xuống nước. Bộ vest và kiểu tóc chuẩn tỉ mỉ, tất cả đều tan thành mây khói chỉ trong chốc lát.
Ngu Xu bờ, hai tay che miệng, thất thanh gọi tên : “Chử Tu!”
Lúc Chử Tu lồm cồm bò dậy, trong đầu chỉ một suy nghĩ duy nhất: bộ dạng của bây giờ chắc chắn là tệ hại.
Anh lưng về phía Ngu Xu, giọng rầu rĩ: “Em , đừng .”
Anh cúi đầu , ướt sũng, còn dính đầy bùn đất.
Hoàng tử bạch mã trong phút chốc biến thành chú gà rớt nồi canh, lấm lem bùn đất.
Thật sự là một trời một vực, căn bệnh ưa sạch sẽ của tài nào chấp nhận việc Ngu Xu thấy bộ dạng .
“Anh ?” Ngu Xu lo lắng hỏi.
“Ừm.” *Tệ c.h.ế.t .*
Kế hoạch hẹn hò và hình tượng mỹ của , cứ thế mà sụp đổ tan tành.
“Em ?”
“Thật sự ?”
“ !”
Lúc còn vui vẻ bao nhiêu, dự định cùng Ngu Xu đợi đến tối mịt mới về, bây giờ chỉ chạy ngay về tắm rửa gội đầu.
Bộ dạng , chỉ quần áo thôi cũng cứu vãn nổi hình tượng của nữa.
“Không cần em giúp ?”
Chử Tu nước mắt, trong lòng gào thét: *Em giúp gì !*
vẫn giả vờ như chuyện gì, bình tĩnh : “Không , cần , em mau .”
“Vậy thôi.”
Lúc Chử Tu mới xoay lên bờ. Con suối nông, thể dìm c.h.ế.t , nhưng trông bây giờ thật sự thảm hại. Lúc lên, cảm giác đôi giày của ngập đầy nước và bùn, mỗi bước như đang giẫm trong vũng lầy.
Đôi giày trắng coi như bỏ .
Anh đến bờ, xổm xuống hình ảnh phản chiếu của nước.
Xấu c.h.ế.t .
Chử Tu vội vàng vốc nước rửa mặt, vuốt ngược mái tóc rối bù , như mới miễn cưỡng một chút.
Anh xoay định bảo Ngu Xu đợi một lát, quần áo .
Kết quả , thấy Ngu Xu từ lúc nào, đang lo lắng chằm chằm.
Chử Tu c.h.ế.t lặng.
“Sao em !”
“Anh là em .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-292.html.]
“…Em ngốc thật .”
“Để em lau khô cho nhé?”
Chử Tu gạt tay cô , “Không cần.”
Anh bẩn cả cô, liền né , dám gần.
Anh dậy, đó chạy thật nhanh, chạy vọng : “Em ở đây chờ .”
Ngu Xu ngơ ngác tại chỗ, cúi đầu Tú Tú.
Tú Tú trưng vẻ mặt vô tội, như thể chuyện gì xảy . Thấy Ngu Xu , nó liền tới, xuống mặt cô.
“Tú Tú, mày xem chúng nên xem Chử Tu ?”
Tú Tú dậy, nghiêng đầu Ngu Xu.
“Mày thấy chúng nên ?”
Tú Tú nghiêng đầu từ bên trái sang bên .
“Mày cũng ?”
Tú Tú xoay một vòng.
“Vậy , chúng thôi, mày dẫn đường .” Ngu Xu cầm lấy dây dắt.
Tú Tú tỏ vui mừng, lon ton chạy dẫn đường.
Rất nhanh đó, họ tìm thấy nơi Chử Tu đang đồ.
Quần áo của Chử Tu ướt sũng, nhưng chỉ thể bộ đồ bên ngoài.
Anh loay hoay mãi mới xong, gương chỉnh tóc tai. Vì quá tập trung ngắm trong gương, để ý Ngu Xu và Tú Tú đến.
Chử Tu lẩm bẩm: “Xui c.h.ế.t , phiền thật.”
Anh lầm bầm càu nhàu, chút bực bội, chẳng còn chút dáng vẻ lạnh lùng nào.
Nói xong, thở dài một : “Buổi hẹn hò cứ thế mà toi, đợi đến bao giờ.”
Anh thở dài thườn thượt, “Cũng … còn nữa.”
Anh càng nghĩ càng buồn, cũng chẳng buồn soi gương nữa, cứ thẫn thờ ở đó.
Ngu Xu và Tú Tú ở một cách khá xa, nên gì.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
[Nhìn Tu cẩu đáng thương quá.]
[Vừa nãy còn vui vẻ thế, giờ thiểu não thế , đau lòng ghê.]
[Xu Xu mau ôm Tu cẩu một cái .]
[Tu cẩu đang tổn thương, cần Ngu Xu an ủi.]
[Thật là một chú cún đáng thương.]
Tú Tú dường như cảm nhận tâm trạng tồi tệ của Chử Tu, bỗng nhiên sủa một tiếng: “Gâu!”
Nghe thấy tiếng động, Chử Tu giật đầu , liền thấy Ngu Xu đang dắt Tú Tú đó, lặng lẽ .
Anh ngẩn cô, trái tim như ai đó vò nát vuốt phẳng, phó mặc tất cả cho Ngu Xu, khao khát cô thể dùng đôi bàn tay ấm áp của để xoa dịu những tổn thương đang chịu.
Anh nhíu mày, hiểu tại cứ dính đến chuyện của Ngu Xu là trở nên mất bình tĩnh, dễ cảm xúc chi phối như .