Nghe tiếng động, Phó Tuyết Dạ chậm rãi . Khoảnh khắc thấy Mạnh Nhiên Nhiên, ánh sáng trong mắt vụt tắt.
vẫn giữ phong độ, sắc mặt bình tĩnh.
Mạnh Nhiên Nhiên chạy tới, ngẩng đầu gương mặt Phó Tuyết Dạ, vui vẻ : “Anh chọn tranh của em.”
Dù là cuối cùng chọn bức còn , nhưng kết quả đúng là như .
Ánh mắt bỗng trở nên mơ hồ, lướt qua đỉnh đầu Mạnh Nhiên Nhiên về phía xa xăm.
Ngu Xu hiện giờ đang ở cùng ai?
Tâm trí cũng bay mất, như đang lang thang khắp hòn đảo để tìm kiếm bóng hình Ngu Xu.
Dù mặt biểu cảm gì, nhưng thật , chỉ , lòng đang rối bời, đầu óc cũng hỗn loạn.
Thời gian ở bên Ngu Xu vui vẻ trọn vẹn, nắm chặt từng giây từng phút trong tay.
Còn giờ đây, mỗi giây trôi qua dường như đều là một sự dày vò, khó chịu, tâm trạng nặng trĩu.
Nghĩ đến việc Ngu Xu đang ở bên khác, một cảm giác thôi thúc kỳ lạ, như thể nhốt , xung quanh là những tấm kính dày trong suốt. Anh phá vỡ lớp kính , nhưng thể ở đây.
Người thể dẫn rời , chỉ Ngu Xu.
Ngu Xu là chìa khóa của .
Dù ánh mắt Mạnh Nhiên Nhiên ngày càng nóng bỏng, tình cảm cũng vô cùng nồng nhiệt.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
vẫn cảm thấy, thứ tình cảm mãnh liệt giống như xịt quá nhiều nước hoa, khiến khó chịu, chỉ tránh xa.
“Anh là chọn cuối cùng. Bức chọn, khác lấy mất .”
Dù những lời thật tàn nhẫn, nhưng Phó Tuyết Dạ vẫn .
Trong lòng , còn chỗ cho khác. Trong mắt cũng sớm Ngu Xu chiếm trọn, thêm bất kỳ ai khác nữa.”
“Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang tìm thấy điểm giấu kho báu đầu tiên ở một tảng đá lớn trong rừng.
Hai lượn lờ quanh đây gần một tiếng đồng hồ mới phát hiện nó.
Phải công nhận, tổ chương trình giấu đồ thật sự quá đỉnh.
Hơn nữa, dù khoanh vùng vị trí, nhưng đến nơi mới việc tìm kiếm khó khăn đến mức nào. Nếu gợi ý, lẽ họ tìm cả ngày cũng chẳng thấy một món. Mà kể cả khi đến đúng chỗ, họ cũng chỉ nó ở gần đây chứ thể xác định vị trí chính xác.
May mắn mỉm khi cả hai phát hiện thứ gì đó ẩn bên tảng đá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-277.html.]
Phía tảng đá đào rỗng, đẩy nó mới lấy đồ vật bên trong.
Đoạn Tiểu Quang và Ngu Xu hì hục hợp sức đẩy một lúc lâu, tảng đá mới chịu nhúc nhích một chút. Đoạn Tiểu Quang bèn tìm một khúc cây gỗ to, lèn khe hở tạo , dùng nguyên lý đòn bẩy mới nạy tảng đá sang một bên.
“Kho báu” bên trong là một bộ đồ đôi.
Bộ của nữ gồm áo sơ mi trắng cộc tay và chân váy dài màu xám, kèm là một chiếc cà vạt đen ngắn. Đây là loại cà vạt thắt sẵn, chỉ cần tròng qua đầu điều chỉnh độ dài là .
Còn bộ của nam cũng cùng tông màu, với áo trắng và quần dài xám, nhưng cà vạt thì là loại dài, đòi hỏi mặc tự tay thắt.
Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang cầm bộ đồ đôi tay, , nhất thời .
“Không ngờ là thứ ,” Ngu Xu lên tiếng.
Đoạn Tiểu Quang gật đầu, “Thôi cứ cất .”
“Ừm.”
“Nghỉ một lát , uống miếng nước lát nữa chúng tìm chỗ tiếp theo,” Đoạn Tiểu Quang chu đáo .
Trong lúc đó, các đội khác cũng lục tục tìm điểm giấu kho báu của .
Mỗi đội nhận một món quà khác .
Chử Tu và Đỗ Hi Duyệt tìm thấy một bó hoa và hai tấm card in bản nhạc một cái cây.
Phó Tuyết Dạ và Mạnh Nhiên Nhiên phát hiện “kho báu” của họ suối. Món đồ bọc trong lưới đánh cá, bên ngoài còn quấn đầy rong rêu. Nếu Phó Tuyết Dạ thấy nó khả nghi, vớt lên xem thử thì chẳng ai ngờ đồ giấu ở đây. Mở mới thấy bên trong là một hộp hoa hồng vĩnh cửu bằng thủy tinh, bọc nilon kín mít.
Bạc Viễn Sơn và Doãn Mân thì tìm hai chiếc hộp trong một hang núi nhỏ, bên trong là một cặp đồng hồ đôi.
Ban đầu, ai cũng thấy kỳ lạ với những “kho báu” , nhưng đó họ nhanh chóng hiểu . Tổ chương trình chuẩn những thứ là để họ dùng quà tặng cho một khách mời khác ngoài đồng đội hiện tại của .
Đây chính là món quà mà tổ chương trình đặc biệt chuẩn cho các khách mời.
Nghĩ thông suốt điểm , càng thêm hăng hái tìm những điểm giấu kho báu còn .
Sau hai ngày, bảy trong tám điểm giấu kho báu tìm thấy. Ngoại trừ đội của Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang chỉ tìm một điểm, các đội khác đều tìm hai điểm.
Vì chỉ một món quà duy nhất, đường về, Đoạn Tiểu Quang bàn bạc xong xuôi với Ngu Xu. Hai sẽ chia bộ đồ đôi , mỗi một bộ.
“Hay là về đến nơi chúng luôn nhé, ?” Đoạn Tiểu Quang Ngu Xu đầy mong đợi.
“Về là luôn ?”