Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:22:40
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Nhiên Nhiên: “Tụi về đây.”

 

Doãn Mân: “Oa, dựng xong lều .”

 

Phó Tuyết Dạ: “Ừm, chỉ hai về thôi ?”

 

Mạnh Nhiên Nhiên: “Sao ?”

 

Chử Tu: “Có thấy Ngu Xu ?”

 

Đoạn Tiểu Quang: “Lúc nãy Ngu Xu một lát, tụi cứ nghĩ cô tìm hai .”

 

Mạnh Nhiên Nhiên: “Không .”

 

Chử Tu: “Để tìm.”

 

Phó Tuyết Dạ giữ : “Cậu thì tìm thế nào ? Trời sắp tối , cùng , chúng chia tìm. Nửa tiếng dù tìm cũng về đây.”

 

Phó Tuyết Dạ sang Đoạn Tiểu Quang: “Cậu nhóm lửa ?”

 

Đoạn Tiểu Quang gật đầu: “Mình thể thử, chắc là .”

 

Phó Tuyết Dạ và Chử Tu hai bước thì Ngu Xu xuất hiện.

 

Trên tay cô ôm một bó hoa, thong thả bước tới.

 

Ngu Xu: “Mọi định thế?”

 

Chử Tu: “Cô về?”

 

Ngu Xu: “Đi dạo loanh quanh tìm chút đồ thôi.”

 

Chử Tu: “Chạy lung tung, tìm cái gì?”

 

Ngu Xu: “Cái , ?”

 

Chử Tu ngẩn . Ngu Xu chìa bó hoa tay mặt .

 

Mặt Chử Tu thoáng chốc đỏ bừng.

 

*Cái đồ ngốc , chạy hái hoa cho ?*

 

*Ngốc quá mất.*

 

*Chỉ là mấy bông hoa dại, mà hái, c.h.ế.t , đúng là ngớ ngẩn.*

 

Chử Tu vẻ mặt chán chường: “Hừ, c.h.ế.t .”

 

Ngu Xu: “Không hề nhé.”

 

sang Phó Tuyết Dạ: “Đẹp ?”

 

Phó Tuyết Dạ: “Đây là hoa dâm bụt trắng, hái ở ?”

 

Ngu Xu: “Trong rừng cây đó, lúc nãy ngang qua thấy.”

 

“Hừ, mấy thứ ích gì chứ, thích.” Chử Tu đưa tay định nhận lấy.

 

Ngu Xu đưa cho , cô chỉ : “Đẹp là .”

 

Bàn tay Chử Tu cứng đờ giữa trung.

 

Anh nhận tự đa tình, Ngu Xu hề ý định tặng hoa cho .

 

Vẻ mặt thoáng chốc đổi, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, môi mím , ánh mắt ghim chặt Ngu Xu.

 

Hừ, đây thèm.

 

còn hái nhiều trái cây nữa .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-25.html.]

 

Ngu Xu mở ba lô , bên trong quả thật chứa nhiều quả táo xanh và táo gai đỏ.

 

“Cái trông giống táo, chắc là ăn .”

 

Ngu Xu cầm một quả táo gai lên cho Phó Tuyết Dạ xem.

 

Phó Tuyết Dạ: “Ừm, đây là táo gai, ăn .”

 

Ngu Xu: “Vậy thì quá, hái nhiều lắm.”

 

Phó Tuyết Dạ: “Được .”

 

Chử Tu: “Cô tự chạy hái mấy thứ gì, đợi xong cùng ?”

 

Ngu Xu chớp chớp mắt, Chử Tu nhỏ: “ khát.”

 

Chử Tu: “Khát thì cô vẫn còn nước uống .”

 

Chử Tu thừa trong ba lô của cô vẫn còn hộp sữa Vượng Tử, đến mà còn chẳng cho, rõ ràng là tiếc nỡ uống.

 

Ngu Xu Chử Tu, nở một nụ duyên dáng: “Ăn trái cây giải khát hơn mà.”

 

Chử Tu: “Hừ.”

 

Rõ ràng là tiếc nỡ uống, cứ giấu giấu giếm giếm.

 

Phó Tuyết Dạ: “Được , về cả thì nhóm lửa nấu ăn thôi. Chử Tu, ở đây nhóm lửa nhé, lấy ít nước ngọt. Con suối cách đây xa, một lát.”

 

Mạnh Nhiên Nhiên: “Để tớ cùng .”

 

Phó Tuyết Dạ Mạnh Nhiên Nhiên.

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Mạnh Nhiên Nhiên: “Tớ thể xách đồ giúp.”

 

Doãn Mân: “Suối nước ? Tớ cũng xem, tớ rửa tay rửa mặt, mặt tớ bẩn quá .”

 

Từ tối qua đến giờ vẫn vệ sinh sạch sẽ, cô sắp chịu nổi chính nữa . Lúc nãy thấy Ngu Xu và mặt đều sạch sẽ, cô càng cảm thấy lôi thôi. Rõ ràng những khác ai cũng lấm lem, chỉ riêng Ngu Xu là như chuyện gì, quần áo vẫn sạch sẽ.

 

Thật , áo khoác của Ngu Xu cũng bẩn, chỉ là cô cởi cất trong ba lô của Chử Tu. Hơn nữa, cô vẫn thường qua con suối , rảnh tay là rửa tay rửa mặt, nên trông cô lúc nào cũng trắng trẻo mịn màng, mặt dính chút bụi bẩn nào.

 

Mạnh Nhiên Nhiên Phó Tuyết Dạ.

 

Phó Tuyết Dạ: “Đi thôi, việc nhóm lửa giao cho các . Chúng sẽ mang nước về nhanh nhất thể.”

 

Trên bãi biển chỉ còn Ngu Xu, Chử Tu và Đoạn Tiểu Quang.

 

Chử Tu: “Diêm của cô ? Đưa đây.”

 

Ngu Xu: “Trong ba lô.”

 

Chử Tu thấy cô chuẩn lục tung cả cái ba lô lên, bèn xua tay: “Thôi thôi, đưa ba lô đây, tự lấy.”

 

Ngu Xu ôm chặt ba lô: “Để tự tìm.”

 

Cứ như thể sẽ trộm đồ ăn của cô bằng.

 

Anh thèm chắc?

 

Ngu Xu lấy từ trong ba lô một hộp diêm bọc cẩn thận bằng túi ni-lông để ướt, vì ướt là sẽ dùng . Cô đưa hộp diêm cho Chử Tu.

 

Chử Tu xổm xuống, châm lửa cành cây, chẳng mấy chốc ngọn lửa bùng lên. Lửa dần cháy lớn, Chử Tu ném cành cây đang cầm trong tay đống lửa, dậy bờ biển.

 

“Thủy triều rút , xem bắt , cô ở đây đợi nhé.”

 

Ngu Xu gật đầu: “Được, cẩn thận một chút.”

 

Chử Tu: “Còn để cô nhắc ? Đừng nghịch lửa đấy, đói thì ăn tạm gì .”

 

Loading...