Hai phút đối với nhiều mà quá dài, dài như một sự tra tấn.
“Được chứ? Hết giờ ,” Chử Tu lên tiếng.
Phó Tuyết Dạ đáp: “Còn mười giây nữa.”
Chử Tu nghiến răng: “Rõ ràng hết giờ mà.”
[Hu hu hu, quả nhiên ship sai , Phó Tuyết Dạ ngọt ngào quá .]
[Chốt đơn!]
[Nếu là Ngu Xu chắc ngất mất.]
[ thấy bong bóng màu hồng bay đầy trời , ngọt quá mất.]
[Phó Tuyết Dạ chuẩn bạn trai ngời ngời luôn á.]
[Trò thật! Chẳng trách chương trình hẹn hò nào cũng chơi.]
Phó Tuyết Dạ vẫn ung dung, vẻ mặt điềm tĩnh, bế Ngu Xu trở về chỗ của hai , nhẹ nhàng đặt cô xuống: “Cẩn thận một chút.”
Ngu Xu: “Vâng.”
Không khí tại hiện trường khác so với lúc đầu.
“Cuối cùng cũng đến lượt ,” Ngu Xu .
Đến lượt Ngu Xu, Chử Tu nãy còn ủ rũ rệu rã lập tức như tiêm m.á.u gà.
Vừa đều là lựa chọn của khác, bây giờ đến lượt Ngu Xu, thể trong lòng cô rốt cuộc nghiêng về ai.
Cán cân tình cảm sẽ lệch về phía ai, đây lẽ là điều mà tò mò nhất lúc .
Ngu Xu những thanh gỗ còn , lựa chọn một lúc rút một thanh gỗ màu vàng hình tam giác.
“Mình lấy cái .”
Sau vài giây im lặng.
“Viết gì thế?” Doãn Mân là đầu tiên lên tiếng hỏi.
Những khác chỉ im lặng Ngu Xu.
Ngu Xu đáp: “Mối tình sâu đậm nhất của bạn là khi nào?”
Là lời thật lòng chứ thử thách, đều chút thất vọng.
đây cũng là một câu hỏi mà nhiều câu trả lời.
Thế nhưng Ngu Xu suy nghĩ một lúc : “Hình như ai cả.”
Doãn Mân tin: “Sao ? Mối tình sâu đậm nhất, hoặc là mối tình mà cảm thấy đặc biệt nhất .”
Ngu Xu đành tìm kiếm câu trả lời trong ký ức của nguyên chủ.
Bởi vì bản cô chỉ là một nhân vật trong game tình yêu, những theo đuổi cô, những cô theo đuổi ngược , trong mắt cô đều tính là yêu đương.
Nếu yêu đương, thì lấy mối tình sâu đậm nhất?
nếu trả lời dựa trải nghiệm của nguyên chủ, thì chỉ một đáp án.
“Là mối tình đầu, hồi đại học.”
Câu hỏi tuy câu trả lời, nhưng khơi dậy sự tò mò của mà thể hỏi tiếp nữa, giống như gãi đúng chỗ ngứa, càng khiến bứt rứt.
cũng chỉ thể đợi hỏi , bây giờ đến lượt tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-244.html.]
Chử Tu mấy thanh gỗ còn sót , tiện tay rút một thanh.
Kết quả, rút , tháp gỗ liền đổ sập.
Trên thanh gỗ lấy : “Nói một câu mà bạn nhất lúc với thích.”
Chử Tu mím môi, cúi đầu. Một lúc lâu , ho khan một tiếng, còn kịp gì mặt đỏ bừng.
Anh xoa đầu chú chó Tú Tú, cuối cùng cũng lấy hết can đảm: “Anh cùng em ngắm bình minh, ngắm hoàng hôn, ở bên em mãi mãi.”
Đây là đầu tiên tỏ tình mặt .
Vì xong, chỉ tìm cái lỗ nào đó để chui xuống.
Mất mặt quá mất.
[Trời ơi trời ơi! Chú Tu! Chú Tu xông lên!]
[Á á á, c.h.ế.t đây, kiểu tỏ tình thẳng thắn đúng là thể chống cự nổi.]
[Thích Chú Tu lắm, thích lắm lắm, xin đừng tổn thương .]
[Thật sự khó chọn quá, hu hu hu, thể chọn hết , thật sự chọn ai bây-giờ.]
[Vốn dĩ theo phe Phó Tuyết Dạ, nhưng Chú Tu đáng yêu như , thật sự nỡ.]
[Mà, Đoạn Tiểu Quang và Bạc Viễn Sơn cũng mà.]
Sau một hồi im lặng, là Bạc Viễn Sơn lên tiếng: “Tháp gỗ đổ , cũng còn sớm nữa, là đừng chơi nữa, nghỉ ngơi sớm .”
Chử Tu dậy, một cách gượng gạo: “ dắt chó dạo.”
Đoạn Tiểu Quang bóng lưng Chử Tu chạy trối chết, khóe miệng trễ xuống. Khuôn mặt khuất trong bóng tối, đôi mắt âm u rõ cảm xúc: “ , mai còn dậy sớm, ngủ sớm .”
Mạnh Nhiên Nhiên: “Để dọn dẹp một chút.”
Doãn Mân: “ giúp .”
Phó Tuyết Dạ vươn tay nhặt những thanh gỗ mặt xếp gọn , bỏ hộp: “Để cho.”
Ngu Xu lặng lẽ đưa cho một thanh gỗ.
Mạnh Nhiên Nhiên để ý thấy hành động , liền chỗ khác.
Cô thấy Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ tương tác với nữa.
Doãn Mân thấy cần giúp, bèn sang một bên.
Cô về hướng Chử Tu rời , do dự nên qua đó xem thử .
Sáng sớm hôm .
Tiếng gầm rú đánh thức tất cả .
Đó là tiếng trực thăng, kèm theo thứ âm nhạc mấy du dương, phá vỡ giấc ngủ ngon, khiến ai nấy đều cau mày phàn nàn.
Bởi vì trời vẫn sáng hẳn, sáng sớm, bên ngoài dường như vẫn còn mờ sương.
“Mấy giờ ?” Doãn Mân dậy.
Cô ngủ trong nhà cây, tối qua ngủ muộn, mới chợp mắt vài tiếng đánh thức, trong chút bực bội.
Bạc Viễn Sơn xỏ giày xong, đầu , đáp một câu: “Bảy giờ kém mười lăm.”
Cái đầu tỉnh ngủ chút chậm chạp, Doãn Mân phản ứng vài giây mới hiểu ý của câu đó.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!