Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:36:16
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu lười nhiều với Đoạn Tiểu Quang, vì thừa chỉ đang hả hê nỗi đau của khác, đôi co với chỉ tổ thêm bực .

 

“Sao ở đây?” Chử Tu sang Phó Tuyết Dạ.

 

Lẽ nào Phó Tuyết Dạ đến tìm Ngu Xu cả ?

 

Nghĩ đến khả năng , Chử Tu càng thêm khó chịu.

 

Lần nào cũng chậm hơn khác một bước.

 

Phó Tuyết Dạ ý định trả lời, đó hỏi: “Doãn Mân ?”

 

Chử Tu: “Không , chắc vẫn còn ở chỗ lúc nãy ăn uống gì đó.”

 

Phó Tuyết Dạ địa điểm hẹn hò của họ: “Ừ.”

 

Nói lập tức thẳng về phía .

 

Chử Tu: “Anh đấy?”

 

Phó Tuyết Dạ đáp.

 

Vẫn là Đoạn Tiểu Quang lên tiếng: “Anh tìm Doãn Mân, họ là một đội mà.”

 

Chử Tu: “Ồ.”

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Đoạn Tiểu Quang: “Cậu cũng nên tìm Mạnh Nhiên Nhiên .”

 

Chử Tu: “Không cần nhắc.”

 

Đoạn Tiểu Quang: “Thế thì , đây, tìm Đỗ Hi Duyệt.”

 

Nói xong liền bỏ .

 

Chử Tu nhíu mày, suy nghĩ một lát đuổi theo.

 

“Sao thế?” Đoạn Tiểu Quang thấy theo kịp, liếc mắt .

 

“Cậu... với Ngu Xu... hẹn hò thế nào?”

 

Vừa hỏi xong Chử Tu hối hận.

 

Sao hỏi Đoạn Tiểu Quang chứ, hỏi chẳng là tự tìm khổ ?

 

Đoạn Tiểu Quang thì cái gì cho , chỉ tổ chọc tức mà thôi.

 

Chử Tu vẫn .

 

Dục vọng chiếm hữu của đối với Ngu Xu đến chính cũng thể lý giải nổi.

 

Rõ ràng sẽ khó chịu, nhưng vẫn tất cả thứ về cô.

 

Cậu Ngu Xu vui vẻ, nhưng nếu cô vui vẻ , sẽ khổ sở.

 

“Hẹn hò . Bọn cùng ăn tối, ngắm hoàng hôn, còn uống rượu nữa.”

 

Nghe đến đoạn Chử Tu thấy khó chịu lắm , nhưng vẫn cố kìm nén biểu hiện ngoài. đến uống rượu, lập tức xù lông.

 

“Uống rượu?!” Chử Tu hét lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-230.html.]

Đoạn Tiểu Quang thầm lạnh trong lòng, nhưng vẻ mặt vô cùng ngây thơ: “ , tửu lượng của Ngu Xu lắm, uống nhiều, thì uống khá nhiều.”

 

Chử Tu hình như cũng ngửi thấy mùi rượu, nhưng nhất thời phản ứng kịp. “Ngu Xu ? Có say ? Uống bao nhiêu?”

 

Chử Tu hỏi dồn dập ba câu, đủ để thấy căng thẳng và để tâm đến mức nào.

 

Đoạn Tiểu Quang: “Uống vài ly.”

 

Chử Tu: “Sao thể để cô uống vài ly ?!”

 

Chử Tu tức giận.

 

Đoạn Tiểu Quang: “Cô uống mà, cản .”

 

Chử Tu: “Vậy... khi uống rượu, hai ...”

 

Đoạn Tiểu Quang: “Có chứ.”

 

Mắt Chử Tu đỏ ngầu lên.

 

Đoạn Tiểu Quang: “Thôi, nhiều với nữa, đây là chuyện của và Ngu Xu.”

 

Chử Tu dừng bước, trừng mắt Đoạn Tiểu Quang, hận thể xé xác ngay lập tức.

 

Đoạn Tiểu Quang: “ đây.”

 

Đoạn Tiểu Quang cũng cảm thấy cảm xúc của Chử Tu , liền rảo bước nhanh hơn, chuồn nhanh.

 

Chử Tu tại chỗ một lúc lâu, sắc mặt từ xanh chuyển sang trắng, vô cùng khó coi.

 

Cậu đột nhiên xổm xuống, ôm đầu lẩm bẩm, giọng nhỏ, rõ đang gì.

 

 

Ngu Xu ngủ một giấc thật ngon.

 

Ở cùng đội với Bạc Viễn Sơn, cô cần suy nghĩ bất cứ điều gì.

 

Bạc Viễn Sơn sẽ sắp xếp thứ thỏa cho cô.

 

Tuy ở cùng đội với những khác Ngu Xu cũng cần gì, nhưng cách việc của Bạc Viễn Sơn vẫn chu đáo hơn một chút, dù chỉ là một chút thôi, nhưng vẫn gì đó khác biệt.

 

Hôm nay cũng việc gì , nên Bạc Viễn Sơn đánh thức Ngu Xu, để cô ngủ thêm một lát. Còn thì dậy từ sớm, bắt đầu chuẩn bữa sáng.

 

Khi bữa sáng sắp xong, Ngu Xu ngửi thấy mùi thơm liền tỉnh giấc.

 

Cô dụi mắt: “Mùi gì thơm thế nhỉ?”

 

Bạc Viễn Sơn dừng tay, : “Em dậy .”

 

Ngu Xu gật đầu, bò dậy xỏ giày: “Vâng.”

 

Bạc Viễn Sơn: “Đói ?”

 

Ngu Xu: “Cũng .”

 

Bạc Viễn Sơn nhấc nồi khỏi bếp lửa đặt sang một bên: “Em đợi một lát, lấy khăn cho em lau mặt.”

 

Sống ở nơi hoang dã, thứ đều bất tiện, nhưng Bạc Viễn Sơn vẫn chuẩn sẵn nước ấm và khăn từ sớm. Ngu Xu tỉnh dậy, vắt sẵn chiếc khăn ấm cho cô lau mặt.

 

Nơi cách nguồn nước khá xa, thể rửa mặt tử tế , như .

Loading...