Dường như một bàn tay vô hình đang bóp nghẹt trái tim , lúc thì vò cho bẹp dúm, lúc nắn thành hình tròn. Trái tim vượt khỏi tầm kiểm soát.
Ngu Xu xuống một chiếc ghế nghỉ bãi cát, Chử Tu cũng bên cạnh, hỏi cô uống gì .
Anh dứt lời thì Đoạn Tiểu Quang cầm một quả dừa tươi chặt sẵn miệng tới, quả dừa còn cắm một chiếc ống hút, lấy từ .
“Ngu Xu, uống chút gì cho mát.”
Vẻ mặt Chử Tu cứng .
Ngu Xu Chử Tu, Đoạn Tiểu Quang: “Cậu uống ?”
“Tớ uống một quả , quả là cho đấy.”
“Vậy , cảm ơn nhé.”
“Không gì, mau uống .”
Ngu Xu gật đầu nhận lấy, đúng lúc đó liền thấy tiếng hừ lạnh của Chử Tu.
Đoạn Tiểu Quang liếc Chử Tu: “Cậu cũng uống ? Bên còn nhiều lắm.”
“ đây thèm!” Chử Tu gắt.
Ngu Xu cúi đầu hút một ngụm, vị ngọt lành thanh mát lan tỏa, quả thực khát. Cô khẽ nheo mắt , chiều hưởng thụ.
Đoạn Tiểu Quang chủ động xổm xuống, hỏi: “Ngon ?”
“Ừm, ngon lắm.”
“Vậy thì . Nếu còn uống, tớ lấy cho .”
“Được đó.”
Cô uống thêm một ngụm lớn, đó dậy quanh: “Tớ nghỉ ngơi đủ , tìm Hi Duyệt đây.”
Nói là , cô dậy ngay, bỏ Đoạn Tiểu Quang và Chử Tu.
Chử Tu hừ lạnh một tiếng đầu bỏ .
Đoạn Tiểu Quang mỉm , đợi mới xuống chiếc ghế Ngu Xu , đó chậm rãi ngả .
Trên ghế vẫn còn lưu ấm của cô.
Anh lên bầu trời, ánh nắng dịu còn chói gắt. Nghĩ đến nụ của Ngu Xu ban nãy, cầm quả dừa cô để , chằm chằm chiếc ống hút mấy giây, đặt xuống.
Ngu Xu và Đỗ Hi Duyệt ngâm nước khá lâu.
Đỗ Hi Duyệt học kha khá, Ngu Xu liền bảo cô tự bơi thử một đoạn ngắn.
Đỗ Hi Duyệt nhát, dù bơi ở biển cũng giống trong bể bơi.
“Không , khó chút nào hết. Tớ ở ngay cạnh đây, chỗ nước nông lắm, thử xem.” Ngu Xu bạn nắm kỹ thuật nên mới khuyến khích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-207.html.]
“Vậy... .”
“Ừm, mà. Cứ bơi về phía tớ , tớ sẽ trông chừng .”
Ánh mắt cô đầy sức thuyết phục, Đỗ Hi Duyệt cô, dần dần cũng bớt căng thẳng, bèn mạnh dạn buông tay Ngu Xu , tự bơi về phía vài mét.
Cô phát hiện quả thật khó như Ngu Xu .
Hơn nữa, cảm giác bơi lội giữa biển khơi khác với trong hồ bơi, tự do và sảng khoái hơn nhiều.
Bơi vài phút, Đỗ Hi Duyệt thả lỏng hơn hẳn.
Cô chủ động bơi , nắm tay Ngu Xu rủ cô bơi cùng .
Ngu Xu : “Thấy , vui lắm đúng ?”
Đỗ Hi Duyệt gật đầu lia lịa.
“Vậy chúng bơi qua chỗ những khác chơi cùng nhé?”
Để tiện cho việc dạy Đỗ Hi Duyệt, hai tách một góc riêng vì bơi chung với .
Bên , Doãn Mân, Mạnh Nhiên Nhiên, Bạc Viễn Sơn và Phó Tuyết Dạ đang bơi lội. Chử Tu thì bờ cát, thỉnh thoảng ngó về phía họ, còn Đoạn Tiểu Quang vẫn ghế, mắt hướng về phía .
Đỗ Hi Duyệt đồng ý, hai cô gái cùng bơi về phía .
Lúc , Doãn Mân và Mạnh Nhiên Nhiên sớm cởi áo khoác ngoài, dù ở nước cũng chẳng ai thấy bụng của họ.
Hai đang nghịch nước vui vẻ, gương mặt rạng rỡ nụ . Khi thấy Ngu Xu và Đỗ Hi Duyệt bơi tới, cả hai đều khựng một chút.
“Sao hai qua đây?” Doãn Mân buột miệng, nhận hớ, đành tự chữa cháy, “Tớ còn tưởng hai thích bơi riêng chứ, nãy giờ chẳng thấy qua.”
Ngu Xu ôn hòa giải thích: “Đâu , tại Hi Duyệt rành lắm, sợ nên tớ dạy cho ở bên thôi.”
Mạnh Nhiên Nhiên : “Vậy thì bơi chung . Ngu Xu bơi giỏi lắm nhỉ?”
“Cũng giỏi gì , chỉ là tớ thích bơi thôi.”
“Đừng khiêm tốn thế,” Mạnh Nhiên Nhiên , “Không giỏi mà dạy khác . Tớ với Doãn Mân còn chẳng dạy ai thế nào đây .”
Doãn Mân phụ họa: “ đó. Hi Duyệt, thấy Ngu Xu lợi hại ?”
Đỗ Hi Duyệt thành thật: “Có ạ.”
“Thấy , tớ ngay mà,” Mạnh Nhiên Nhiên với giọng đầy ẩn ý, “Bảo lúc nào cũng thích bơi.”
Doãn Mân liền : “À, thì là thế.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Cô liếc Ngu Xu. Dù cơ thể Ngu Xu đang ở nước nhưng vẫn thể đường cong hảo, hình gợi cảm và tuyệt mỹ lướt trong làn nước, chỉ cần tùy tiện liếc một cái cũng đủ khiến xao xuyến.
Trước đó cô nghĩ nhiều, nhưng Mạnh Nhiên Nhiên xong thì liền “hiểu ”.