Anh Ngu Xu bất kỳ ai khác dòm ngó.
Vô vàn suy nghĩ cứ thế quẩn quanh khiến đầu óc rối như tơ vò.
Không qua bao lâu, thấy Ngu Xu gọi tên .
“Chử Tu.”
Chử Tu đầu cô, cộc lốc hỏi: “Gì ?”
Anh cứ ngỡ Ngu Xu sẽ dỗ dành , khóe môi bất giác cong lên, trong đáy mắt nhóm lên một ngọn lửa nhỏ chờ mong.
Thế nhưng, câu tiếp theo của Ngu Xu là: “Em mệt , em ngủ đây.”
Chử Tu: “...”
Một lúc lâu , sa sầm mặt mày đến chỗ Ngu Xu.
Thấy cô thật sự xuống ngủ, Chử Tu cau mày bước gần, thì thầm lẩm bẩm: “Rõ ràng còn đang giận mà em cũng ngủ .”
Nói , lặng lẽ ngắm Ngu Xu, vẻ mặt dần trở nên dịu dàng.
Cuối cùng, chỉ còn bất lực thở dài, khe khẽ buông một câu: “Phiền thật đấy, tại chứ…”
Cảm xúc của Ngu Xu chi phối. Mới còn bừng bừng lửa giận, mà bây giờ chỉ cần thấy cô là chẳng thể nào giận dỗi nữa.
Anh cũng hiểu đang mẩy vì cái gì.
Chử Tu thở dài, lòng rối bời xuống bên đống lửa, đăm đăm gương mặt say ngủ của Ngu Xu, lâu vẫn nhúc nhích.
Anh miên man suy nghĩ, và , ngẩng đầu lên, ánh mắt trở nên kiên định lạ thường. *Nhất định thể để kẻ khác cướp Ngu Xu .*
*Anh sẽ đối xử với Ngu Xu nhất, để cô cam tâm tình nguyện nắm tay rời khỏi đây.*
...
Sáng sớm hôm .
Tiếng trực thăng gầm rú vang vọng khắp hòn đảo nhỏ.
Ngu Xu tiếng ồn đánh thức, mơ màng mở mắt .
Lúc Chử Tu dậy từ sớm. Cả đêm gần như ngủ, chỉ luôn canh giữ bên cạnh cô.
Ngu Xu ngái ngủ hỏi: “Tiếng gì ồn ào ?”
Chử Tu đáp: “Trực thăng, họ treo biểu ngữ yêu cầu chúng tập trung tại điểm nhiệm vụ.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ngu Xu bò dậy, dụi dụi mắt: “Đến điểm nhiệm vụ ? Bây giờ á?”
Giọng cô lười biếng, vẫn còn ngái ngủ, mang theo vẻ m.ô.n.g lung ngơ ngác.
“Ừm, em vẫn buồn ngủ ?” Chử Tu hỏi.
“Một chút.”
“Vậy em nghỉ thêm lát nữa , muộn chắc cũng .”
Ngu Xu lắc đầu: “Thôi, dậy luôn , để chờ .”
“Không , cõng em cho nhanh.”
Ngu Xu chớp chớp mắt, nhưng vẫn tự dậy.
“Đói bụng ?”
Ngu Xu ngẫm nghĩ lí nhí đáp: “Em rửa mặt .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-197.html.]
Chử Tu liền đưa cho cô một bình nước: “Đây, mới lấy nước xong.”
Ngu Xu ngạc nhiên: “Anh lấy nước về ?”
“Ừm hửm.”
Anh thức dậy chạy ngay bờ suối, tự rửa mặt xong liền hứng đầy một bình nước mang về cho Ngu Xu, để cô thêm một chuyến.
Hành động của Chử Tu khiến Ngu Xu chút kinh ngạc.
Trước đây, tuy đối xử với cô tệ, nhưng cũng đến mức chu đáo thế .
Sao đột nhiên trở nên tinh tế và chủ động như ?
“Cảm ơn,” Ngu Xu nhận lấy bình nước, “Vất vả cho .”
“Có gì , em mau rửa mặt . Muốn ăn gì lấy cho.”
Thấy Chử Tu đột nhiên dịu dàng đến lạ, Ngu Xu chớp mắt , nghi hoặc hỏi: “Có chuyện gì ? Sao cứ là lạ thế nào .”
“Khụ… Có gì ,” Chử Tu mặt , “Anh gì .”
“Không giống khi.”
“Hừ, em thấy như bây giờ ?”
“Thế nào cũng .”
Chử Tu vui: “Cái gì gọi là thế nào cũng ? Em thấy bây giờ hơn hơn?”
Ngu Xu suy nghĩ một lát: “Bây giờ hơn.”
Chử Tu nhướng mày, vẻ mặt đắc ý: “Thế còn mau .”
...
Hai thu dọn xong xuôi liền lập tức lên đường đến điểm nhiệm vụ.
Tại đó bày sẵn một chiếc bàn dài cùng tám chiếc ghế.
Lúc Ngu Xu và Chử Tu đến, những khác chỗ cả .
Họ chào hỏi xuống hai chiếc ghế còn trống.
Chiếc bàn vốn trống , đợi đến khi tất cả mặt đông đủ, nhân viên công tác mới dọn hai chiếc thùng lớn.
Họ mở thùng, lấy những thứ bên trong .
Trong thùng là đồ ăn, mở nắp, mùi thơm lan tỏa ngào ngạt.
Đồ ăn vô cùng phong phú và trông cực kỳ hấp dẫn, nhanh chóng bày kín cả chiếc bàn dài.
“Nhiệm vụ đơn giản, các khách mời nam nữ sẽ đút đồ ăn cho . Sau một giờ, thứ hạng sẽ quyết định dựa tổng cân nặng mà mỗi cặp đôi tăng . Cặp đôi tăng cân nhiều nhất sẽ về nhất, và cứ thế xếp hạng. Bây giờ, mời các khách mời lượt lên cân để ghi cân nặng ban đầu.”
Sau khi tất cả cân và ghi liệu xong.
Nhân viên công tác công bố phần thưởng cho chiến thắng.
“Việc chia cặp tiếp theo sẽ dựa kết quả của nhiệm vụ . Các khách mời nam sẽ dựa thứ hạng để lượt lựa chọn khách mời nữ ghép đôi. Riêng khách mời nữ về nhất sẽ nhận quyền hẹn hò riêng do chương trình chuẩn .”
Nghe đến đây, ánh mắt đều đổi.
Vốn tưởng đây chỉ là một nhiệm vụ bình thường, ai ngờ quan trọng đến thế.
Lần , ai cũng giành hạng nhất.
về nhất thì ăn như vũ bão, mà chỉ một tiếng đồng hồ. Tổ chương trình nghĩ thử thách đúng là điên rồ mà.