Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:32:24
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi cảm xúc của đều hết lên mặt, hệt như một chú cún đang chờ chủ nhân xoa đầu. Khi nào Ngu Xu vui, cô sẽ chiều một chút, còn thì cứ mặc kệ. Tuy rằng nếu , sẽ tự hờn dỗi, nhưng chỉ cần dỗ dành qua loa vài câu là ngoan ngoãn ngay.

 

Còn nếu cho thêm chút “thính”, lẽ sẽ vui đến độ xoay vòng tại chỗ, vẫy đuôi lia lịa mất.”

“Hay là... trêu một chút nhỉ? Ngu Xu thầm nghĩ.

 

Cô vốn chỉ hứng thú với những đối tượng khó chinh phục, còn kiểu “cún ngốc” như Chử Tu đây, thật giờ cô chẳng tốn mấy công sức.

 

dáng vẻ đáng yêu của , thỉnh thoảng Ngu Xu cũng thấy chút thú vị.

 

dậy, quỳ xuống tấm lót mặt đất, cầm một miếng bưởi trong chén lên, dịu dàng : “Vậy ăn thêm miếng nữa nhé.”

 

Chử Tu vốn đang lén Ngu Xu, nên nhất thời phản ứng kịp.

 

Ngu Xu đột nhiên đến gần khiến chút hoảng loạn, như thể tâm tư thầm kín sắp phơi bày mắt cô.

 

Mới vài giây , còn đang nghĩ đến chuyện hôn cô.

 

Nếu thì hổ c.h.ế.t mất.

 

Chử Tu lập tức căng thẳng, hai tay luống cuống để cho .

 

Khi Ngu Xu nghiêng tới đút cho , một tay cô đặt đầu gối , ngả về phía , tay còn cong lên đưa miếng bưởi đến tận miệng .

 

Đôi mắt cô trong veo như nước, long lanh ngấn nước, phản chiếu ánh nắng, tựa như khu rừng sớm mai còn giăng đầy sương mù một tia nắng xuyên qua, khúc xạ nên những sắc màu lộng lẫy.

 

Chử Tu cứ thế chớp mắt, quên cả việc há miệng.

 

Ngón tay Ngu Xu vô tình chạm nhẹ môi . Đầu ngón tay ấm áp, như mang theo một luồng điện nhẹ, khiến đôi môi ngưa ngứa.

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Như ma xui quỷ khiến, dán chặt mắt đôi môi của Ngu Xu, cổ họng khô khốc, thở cũng trở nên rối loạn. Vì cách quá gần, thể ngửi thấy hương thơm thoang thoảng cô, một mùi hương hoa quả ngọt lành, thanh mát, phả chóp mũi.

 

Là mùi hương quen thuộc.

 

Mùi hương đặc biệt chỉ riêng Ngu Xu mới .

 

Dưới ánh mắt chăm chú của cô, mới sực tỉnh mà há miệng, cắn một miếng bưởi từ từ nhai nuốt. Khi , ánh mắt liếc xuống, bắt gặp bàn tay trắng nõn, mềm mại của Ngu Xu.

 

Anh vẫn còn nhớ như in cảm giác khi nắm lấy tay cô.

 

Giờ phút , thực sự trải nghiệm cảm giác đó một nữa.

 

Anh cố nén sự thôi thúc, ánh mắt đầy mong đợi Ngu Xu.

 

Chỉ thấy Ngu Xu đút cho xong liền đưa tay lên xoa đầu , “Sao thế? Vẫn ăn ?”

 

Chử Tu vốn thích ăn món , nhưng gật đầu lia lịa.

 

Chỉ cần là Ngu Xu đút, món gì cũng trở thành mỹ vị.

 

Dường như tất cả thứ liên quan đến Ngu Xu, trong mắt , đều trở nên khác biệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-191.html.]

 

“Vậy ăn thêm miếng nữa , chỉ còn một miếng cuối cùng thôi.”

 

Giọng Ngu Xu trong trẻo, ngọt ngào. Dù cô hề dựa sát , nhưng hương thơm của cô vẫn quấn quýt nơi chóp mũi, như thể đang bao bọc lấy cả .

 

Khoảnh khắc Ngu Xu vươn tay nữa, nín thở thẳng mắt cô, cảm giác như hút một vòng xoáy sâu thẳm.

 

Anh ngơ ngẩn giơ tay lên, nắm lấy cổ tay Ngu Xu. Anh nắm chặt, giữ tay cô bên môi, ăn hết miếng bưởi tay cô nhưng vẫn chịu buông .

 

Ngu Xu khẽ gọi tên , ánh mắt đầy khó hiểu: “Chử Tu.”

 

Chử Tu lúc mới bừng tỉnh, đột ngột buông tay ngửa về phía , ngã phịch xuống đất.

 

[Ha ha ha ha ha ha, Tu cún quả hổ là .]

 

[Ngố c.h.ế.t , đáng yêu quá mất.]

 

[Cười xỉu, gan tà lưa mà gan tới, hôn thẳng lên chứ!]

 

[Ngu Xu câu dẫn quá , ai mà chịu nổi sự dịu dàng chứ. cũng Ngu Xu đút cho ăn, dính lấy Ngu Xu.]

 

[Muốn xem cún ngốc Tu và Xu Xu dính !]

 

 

Cách đó xa, Phó Tuyết Dạ và Mạnh Nhiên Nhiên dừng chân bên một con suối.

 

Mạnh Nhiên Nhiên tảng đá lau mồ hôi.

 

Đi bộ cả nửa ngày trời, cô mệt khát. Mười phút , cô đề nghị dừng nghỉ ngơi.

 

mới nghỉ vài phút, Phó Tuyết Dạ giục cô tiếp.

 

May mà bao lâu tìm nơi thích hợp để nghỉ chân, nếu Mạnh Nhiên Nhiên thật sự lê bước nữa.

 

Hôm nay nắng gắt quá, cô một lúc lấy cốc khỏi balo, đến dòng suối múc một cốc nước. Nước suối trong vắt thấy đáy, trông thấy ngọt lành, mát rượi.

 

Cô nuốt nước bọt, vội vàng uống một cạn sạch.

 

“Tuyết Dạ, uống nước ?”

 

đầu Phó Tuyết Dạ.

 

Phó Tuyết Dạ đang quan sát xung quanh, tay cầm giấy bút ghi chép.

 

Nơi từng đến. Trước đó thống nhất sẽ ghi địa hình và tài nguyên đảo, và vẫn quên nhiệm vụ .

 

“Không cần.”

 

Nghe Mạnh Nhiên Nhiên hỏi, Phó Tuyết Dạ đầu .

 

Loading...