Chẳng lẽ Ngu Xu từ chối ?
Nếu cô thích , chẳng nên giữ cách với những khác ư?
Chử Tu càng nghĩ càng giận.
Anh kéo Ngu Xu, bước nhanh phía nhà cây, tay nắm chặt cổ tay cô. Đến khi buông , Ngu Xu phát hiện cổ tay một vệt đỏ, tuy đau chút nào nhưng trông rõ.
Lúc Ngu Xu giơ tay lên, Chử Tu cũng thấy, sắc mặt đổi, hạ giọng hỏi: “Làm đau ?”
Ngu Xu lắc đầu.
“Đau thì chứ, đồ ngốc .” Anh nắm lấy tay Ngu Xu, nhưng nhẹ hơn nhiều, chút cẩn trọng.
Anh nâng tay Ngu Xu lên, thổi thổi: “Phiền c.h.ế.t , da mỏng thế chứ, dùng sức mà đỏ .”
“Không , đau chút nào.”
“ là ngốc tử, ngay đấy.” Chử Tu nhẹ nhàng xoa cổ tay cô, làn da mịn màng mang đến một cảm giác đặc biệt, khiến trái tim ngứa ngáy.
Cơn giận ban nãy nguôi quá nửa.
“Cậu chuyện với tớ ?”
Ngu Xu chủ động nhắc đến chuyện , vẻ mặt Chử Tu trầm xuống.
“Tại cứ ngoài riêng với khác thế?” Chử Tu bất mãn Ngu Xu.
“Hả?”
“Sáng nay và cả lúc nãy nữa.” Chử Tu hết câu, cứ nhắc đến chuyện là sôi máu, giọng điệu cũng trở nên cứng nhắc và gượng gạo.
“Họ rủ tớ cùng nên tớ thôi.”
“Cậu thể ?”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ngu Xu , dường như gì, vẻ mặt đầy luống cuống.
Chử Tu chằm chằm cô, đôi mắt cho bất lực, dù tức giận cũng thể nào phát tác.
“Sau chỉ cùng thôi ?” Giọng Chử Tu nhỏ hẳn .
Ngu Xu thắc mắc: “Không thể chơi cùng khác ?”
“ … …” Giọng Chử Tu chút bướng bỉnh. Một vốn kiêu ngạo như , giờ phút như mất hết tự tin. Anh nửa câu ngập ngừng, ánh mắt Ngu Xu chứa đầy những cảm xúc khác lạ.
“Cậu thế?”
“Tóm , thể đừng riêng với khác đến những nơi khác khi ?”
Chử Tu , vươn tay đặt lên vai cô.
[Chử Tu định tỏ tình ?]
[Chó Tu tiến lên , cổ vũ cho con!]
[Aaa, CP Sơ Ngộ mới là chân ái, Chó Tu đỉnh nhất!]
[Sốc! Chó Tu khai sáng ???]
[Quả nhiên ghen tuông mới là liều thuốc nhất để kích thích Chó Tu!]
“Khi ở đây, giữ cách với khác. Lần những chuyện , cho .”
“… tại như ?” Ngu Xu hỏi.
“Bởi vì! Bởi vì … .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-178.html.]
Ngu Xu vẫn với vẻ hiểu.”
“Giọng Chử Tu bỗng trở nên tủi , một cảm xúc khó tả dâng lên trong lồng ngực, khiến trái tim nhói lên căng tức, vô cùng khó chịu.
Nói nửa câu, buông Ngu Xu , vẻ mặt cũng chán nản hẳn .
- Thôi, nữa.
- Được thôi, chờ lúc nào thì .
Thấy Ngu Xu tỏ vẻ tỉnh bơ như chẳng gì to tát, Chử Tu tức bực.
- Cậu! Cậu đúng là đồ ngốc, rốt cuộc hiểu hả?
- Hả? - Ngu Xu khó hiểu ngẩng đầu . - Cậu còn rõ ràng, tớ hiểu .
- Cậu rốt cuộc thích ?
Giọng Chử Tu nhỏ, gần như chỉ thấy. Ngu Xu chỉ loáng thoáng mấy chữ “ thích ” mà thôi.
Cô ngơ ngác .
Ánh mắt Chử Tu trở nên phức tạp.
Anh chợt cảm thấy thể kiểm soát nổi cảm xúc của nữa.
Cô ngốc thật, đang giả vờ hiểu đây?
Chẳng lẽ hiểu lầm, thật cô hề thích ? Nếu thì tại cô cứ riêng với khác, bây giờ còn tỏ thờ ơ như .
Đoạn Tiểu Quang và Phó Tuyết Dạ đều thích Ngu Xu.
Có khi nào Ngu Xu lòng đổi ?
Hay là, từ đến giờ cô từng thích .
Chử Tu bắt đầu suy nghĩ miên man.
Trước đây bao giờ như thế .
Một kiêu ngạo như , giờ luôn là khác theo đuổi, từng bận tâm đến những vấn đề .
Thế nhưng, từ khi đến đây, từ khi gặp Ngu Xu, ánh mắt và sự chú ý của đều cách nào rời khỏi cô . Ngay cả khi cô ở bên cạnh, vẫn luôn nghĩ về cô.
- Cậu gì cơ? - Ngu Xu hỏi .
Chử Tu siết chặt nắm tay, gân xanh mu bàn tay nổi rõ. Sự nôn nao trong lòng khiến bất an phiền muộn.
Có những lời, vẫn thể nào .
Anh cúi đầu, giọng lí nhí:
- Bây giờ... trong lòng khó chịu.
- Tại chứ?
- Cảm thấy nghẹn lòng, là vì đấy.
- Vì tớ?
Chử Tu xoay , dám cô nữa, vì nếu cô, nhiều lời sẽ thể thốt .
nếu , lẽ Ngu Xu sẽ chẳng bao giờ .
Anh trở nên thật kỳ quặc.