Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:31:19
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai im lặng một lát, mặt trời dần dần nhô lên. Một vầng cam đỏ rực rỡ như lửa cháy bừng lên ở phía chân trời.

 

Ánh rạng đông nhuộm hồng cả nửa bầu trời. Giữa những tia nắng đầu tiên, họ cảm nhận sự ấm áp của một ngày mới.

 

Ngu Xu chăm chú ngắm bình minh, còn Phó Tuyết Dạ lơ đãng ngắm Ngu Xu.

 

“Đẹp quá.”

 

Khi Ngu Xu thốt lên lời cảm thán, Phó Tuyết Dạ vẫn đang nghiêng đầu cô, khẽ đáp: “Ừ, .”

 

Dưới ánh bình minh, cả Ngu Xu như toả một vầng hào quang thánh thiện, thuần khiết và tươi .

 

“Giá mà lúc nào cũng ngắm cảnh thế thì quá.”

 

Nói xong, Ngu Xu đầu Phó Tuyết Dạ.

 

“Sau sẽ thường xuyên ngắm.”

 

“Vâng ạ.”

 

Đoạn Tiểu Quang bên ngoài lều, ngẩng đầu lên mái nhà cây. Hắn chỉ thấy nửa cái đầu của Phó Tuyết Dạ và Ngu Xu. Dù hai đang gì, nhưng chỉ cần nghĩ đến cảnh họ ở riêng đó, ánh bình minh tuyệt như , cũng đủ bầu khí chắc chắn vô cùng lãng mạn.

 

Mặt Đoạn Tiểu Quang sa sầm, xoay trở lều.

 

Hắn Chử Tu đang say ngủ, nhấc chân đá một cái.

 

Chử Tu vốn ngủ bao lâu, giấc ngủ cũng sâu, đá một cái liền tỉnh ngay.

 

Anh cáu kỉnh mở mắt Đoạn Tiểu Quang, thấy cứ trơ đó , liền gắt gỏng: “Cậu gì đấy?”

 

“Không gì, vô ý dẫm thôi.”

 

“Thần kinh, mấy giờ ngủ đực đấy gì?” Mặt Chử Tu khó coi.

 

“À, thấy Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ chuyện bên ngoài nên xem thử.”

 

Sắc mặt Chử Tu lập tức đổi. “Cái gì? Họ gì?”

 

cũng .”

 

“Vậy thấy gì?” Chử Tu bật dậy, cơn buồn ngủ bay biến.

 

“Thấy họ lên mái nhà cây.” Đoạn Tiểu Quang tỏ vẻ lo lắng. “Nhà cây cao như , họ lên đó bằng cách nào nữa. Hình như là Phó Tuyết Dạ qua gọi Ngu Xu, chắc là chuyện gì đó.”

 

Chử Tu im lặng.

 

Anh lập tức dậy mặc quần áo.

 

Đoạn Tiểu Quang bồi thêm: “Chắc là chuyện mà tối qua Phó Tuyết Dạ tìm Ngu Xu để bàn bạc.”

 

“Hừ, ngay mà!”

 

“Anh định ngoài ?”

 

Chử Tu khựng , đầu Đoạn Tiểu Quang chằm chằm, bỗng nhiên nghĩ điều gì đó. “Cậu thấy, theo?”

 

nghĩ hai họ chắc phiền nên về.”

 

“Hừ, thế cho gì? Đừng tưởng ý đồ gì.”

 

hiểu đang gì.”

 

“Không hiểu? A.”

 

Chử Tu mặc xong quần áo, túm lấy Đoạn Tiểu Quang. “Không hiểu thì cùng .”

 

“Đợi .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-166.html.]

 

Chử Tu chẳng thèm quan tâm Đoạn Tiểu Quang đồng ý , cứ thế lôi tuột ngoài. Dù sức của Đoạn Tiểu Quang cũng bằng , thể nào đẩy .

 

Anh kéo Đoạn Tiểu Quang đến nhà cây, ngửa cổ lên gọi: “Phó Tuyết Dạ!”

 

Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ thấy tiếng gọi thì giật .

 

Bây giờ mới hơn năm giờ, mặt trời mới mọc.

 

Giọng Chử Tu lớn, còn vọng trong gian tĩnh lặng.

 

Phó Tuyết Dạ cau mày, trả lời.

 

Ngu Xu về phía . “Hình như là Chử Tu.”

 

“Ừm.”

 

“Không để ý đến ?”

 

“Cứ xem .”

 

Ngu Xu chút lo lắng xuống .

 

Phó Tuyết Dạ thấy cô cũng còn tâm trạng ngắm bình minh nữa, đành : “Em cứ đây, xuống xem .”

 

“Hay là em cùng nhé?”

 

“Không .”

 

Ngu Xu vẫn yên tâm, nhưng Phó Tuyết Dạ dậy chuẩn xuống.

 

Anh đến chỗ thang gỗ, định trèo xuống thì thấy Chử Tu đang leo lên.

 

Theo Chử Tu còn cả Đoạn Tiểu Quang.

 

Vừa thấy Phó Tuyết Dạ, Chử Tu liền lộ vẻ bất mãn, chất vấn: “Hai ?”

 

Giọng điệu y như thể Phó Tuyết Dạ cướp mất báu vật của .

 

Phó Tuyết Dạ im lặng.”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Phó Tuyết Dạ cao, phóng tầm mắt xuống phía họ.

 

“Tụi đang ngắm bình minh.”

 

Chử Tu gắt: “Ngắm bình minh? Sao chỉ hai với thế?”

 

Phó Tuyết Dạ thản nhiên đáp: “Vì chỉ cùng cô thôi.”

 

Chử Tu trừng mắt Phó Tuyết Dạ, kinh ngạc tức tối. Hắn thể ngờ Phó Tuyết Dạ dám thẳng như .

 

Ngu Xu từ lưng Phó Tuyết Dạ bước : “Chử Tu, hai cũng dậy sớm thế?”

 

Vừa trông thấy Ngu Xu, Chử Tu liền lập tức leo xuống khỏi thang gỗ, giọng điệu lười nhác, nhẹ như : “ với Đoạn Tiểu Quang đến ngắm bình minh.”

 

Ngu Xu hỏi: “Hai cũng hẹn ngắm bình minh ?”

 

“Ừ, Đoạn Tiểu Quang gọi dậy xem đấy.”

 

Câu thốt , chẳng ai tin cả.

 

Ngay cả Đoạn Tiểu Quang cũng lộ vẻ mặt kỳ quặc.

 

Hắn liếc Chử Tu một cái, thầm mắng trong lòng: “Đồ chó ngốc.”

 

Ngu Xu về phía Đoạn Tiểu Quang: “Có đúng ?”

 

Đoạn Tiểu Quang chỉ đáp, nụ phần sâu xa, ẩn chứa nhiều ý tứ.

 

Loading...