Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:30:56
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Tuyết Dạ vẫn còn gác đêm , hình như khuya lắm .

 

Cô và vài giây, suy nghĩ một chút quyết định ngoài chuyện với .

 

Cô tiện tay vớ lấy một tấm chăn sofa phòng khách, khoác lên , hai bước lấy thêm một tấm nữa.

 

Bên ngoài chắc cũng lạnh lắm.

 

Vừa bước khỏi nhà cây, một cơn gió lạnh buốt lùa thẳng cổ.

 

Cô rụt , quấn chặt tấm chăn hơn.

 

khi cô đến bên đống lửa, chẳng thấy Phó Tuyết Dạ nữa.

 

Rõ ràng nãy vẫn còn ở đây mà.

 

Cô nghi hoặc xoay , để giật khi phát hiện Phó Tuyết Dạ đang ngay lưng . Cô hoảng hốt lùi một bước, vô tình giẫm một khúc gỗ, mất thăng bằng, trượt chân ngã ngửa . Tấm chăn tay cũng rơi xuống đất.

 

Phó Tuyết Dạ nhanh tay tóm lấy cô, kéo mạnh về phía . Cả cô lao thẳng lồng n.g.ự.c .

 

Áp sát n.g.ự.c , tấm chăn cô đang khoác cũng tuột xuống. Cô thấy tiếng tim đập thình thịch của Phó Tuyết Dạ, và cả giọng trầm thấp của .

 

“Không chứ?”

 

Ngu Xu: “Vâng.”

 

“Sao đột ngột xuất hiện lưng em thế?”

 

Vừa Phó Tuyết Dạ thấy cô tỉnh giấc giữa đêm, ngoài mà vẫn ngủ , cứ ngỡ cô chuyện gì nên định gần xem thử.

 

Nào ngờ mới vài bước thì thấy tiếng chân.

 

Hóa Ngu Xu ngoài.

 

Đó là lý do xuất hiện lưng cô.

 

Anh giải thích, chỉ hỏi ngược : “Sao đây?”

 

Ngu Xu đưa tay đẩy nhẹ , mặt đỏ bừng lùi một bước. Lần chú ý chân, vững.

 

“Em mang chăn cho , buổi tối gió lớn lắm.”

 

nhặt hai tấm chăn rơi đất lên.

 

Phó Tuyết Dạ chủ động đón lấy một tấm chăn từ tay cô. Ngu Xu tưởng lấy để dùng cho , nào ngờ cầm lấy, mở quấn quanh cô.

 

“Em đừng để cảm lạnh.”

 

Anh quấn chăn chặt.

 

Ngu Xu chợt ảo giác rằng chính đang tấm chăn để ôm trọn cô lòng.

 

Một cảm giác thật ấm áp và dễ chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-152.html.]

 

Cô đan hai tay ngực, ngẩng đầu .

 

Đôi mắt hãy còn ngái ngủ, kiều diễm trong trẻo, xen lẫn vẻ ngượng ngùng thôi.

 

Một lúc lâu , Phó Tuyết Dạ vẫn buông tay khỏi vai cô.

 

Ngu Xu khẽ : “Em trong .”

 

Phó Tuyết Dạ: “Ừm.”

 

Anh rõ ràng đáp lời, nhưng tay vẫn hề buông .

 

Ánh lửa trong mắt dường như trở nên khô khốc.

 

Cũng do Phó Tuyết Dạ bên đống lửa quá lâu , Ngu Xu cảm thấy trong mắt lúc nào cũng một ngọn lửa âm ỉ, thiêu đốt cảm xúc của trở nên nóng bỏng.

 

“Anh… Anh chứ?” Ngu Xu nhỏ giọng hỏi.

 

Phó Tuyết Dạ: “Không .”

 

Cuối cùng cũng buông Ngu Xu .

 

Ngu Xu nghĩ một lát hỏi: “Có em với một lát ?”

 

Phó Tuyết Dạ trả lời , mà hỏi: “Em buồn ngủ ?”

 

Ngu Xu: “Cũng bình thường ạ.”

 

Phó Tuyết Dạ: “Vậy em một lát , gọt bưởi cho em.”

 

Ngu Xu gật đầu, ngoan ngoãn đáp: “Dạ.”

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Phó Tuyết Dạ tìm cho Ngu Xu một chỗ , đó sang một bên, chọn một quả bưởi mang .

 

Anh ngay bên cạnh Ngu Xu, lấy từ trong túi một con d.a.o nhỏ, động tác chút lạ lẫm cắt phần đầu quả bưởi, đó khứa vài đường bóc vỏ.

 

Ngu Xu chống cằm những việc đó.

 

Không cần gì cả, khí thật yên tĩnh và ấm áp.

 

Ngồi bên đống lửa hề lạnh, còn quấn chăn, cả Ngu Xu đều ấm sực.

 

Gió thổi qua, mái tóc dài của cô bay bay.

 

Cô đưa tay vuốt tóc, động tác lười biếng và tùy ý, rõ ràng chỉ là một hành động đơn giản, nhưng qua tay cô khiến lòng ngứa ngáy.

 

Một lát , Phó Tuyết Dạ hỏi: “Cốc của em ở trong túi ?”

 

Ngu Xu: “Vâng ạ, cần dùng , để em lấy.”

 

định dậy, Phó Tuyết Dạ đưa tay đè vai cô .

 

Loading...