Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:30:39
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoạn Tiểu Quang lưng về phía Chử Tu, nhưng vẫn thể cảm nhận ánh mắt như d.a.o găm của đang chiếu .

 

Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Ngu Xu, lòng dâng lên một cảm giác kiên định và thỏa mãn nên lời.

 

Tay Ngu Xu mềm mịn, nắm tay cô cứ như một sự hưởng thụ. Trước đây từng nghĩ mê tay, nhưng từ khi nắm tay Ngu Xu, luôn bất giác đôi tay cô.

 

Lần thể nắm tay tận mười phút, lòng như cả một hũ mật ong đổ, ngọt ngào tả xiết. Cảm giác lâng lâng như đang một tầng mây ấm áp, thảnh thơi phơi nắng.

 

Cảm giác mềm mại khiến cả ngập tràn vui sướng.

 

Dù vẫn còn chút khó chịu chuyện Chử Tu bế Ngu Xu, nhưng khi nghĩ đến đãi ngộ đang hưởng hơn nhiều, cảm thấy như chiến thắng cả thế giới.

 

Doãn Mân : “Còn Ngu Xu thôi.”

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Bạc Viễn Sơn cạnh Ngu Xu, cầm lấy mẩu giấy và giúp cô.

 

“Nhìn mắt bên trái bạn trong hai mươi giây, và một câu khen ngợi đối phương.”

 

Người bên trái Ngu Xu chính là Bạc Viễn Sơn.

 

Bạc Viễn Sơn dịu dàng cô, môi nở một nụ nhàn nhạt.

 

Ánh mắt cô cũng đầy ẩn ý.

 

“Bắt đầu bây giờ ?”

 

Ngu Xu cúi xuống bàn tay đang Đoạn Tiểu Quang nắm chặt.

 

Đoạn Tiểu Quang vẫn đang đan mười ngón tay tay cô, cô thể cảm nhận những ngón tay nóng rực.

 

… em vẫn đang nắm tay Tiểu Quang.”

 

“Chắc là ảnh hưởng gì .” Bạc Viễn Sơn đáp.

 

Ngu Xu khựng .

 

[Trời ơi! Kích thích quá , bế xong, giờ nắm tay một , còn sâu mắt một khác.]

 

[Cùng lúc luôn á? Má ơi, kích thích quá, thích!]

 

[Ngu Xu xông lên, một mẻ hốt gọn bốn luôn !]

 

[Chó Tu ở đằng sắp đến nơi kìa.]

 

[Cười c.h.ế.t mất, Ngu Xu đỉnh quá!]

 

[Đây là một chọi bốn , tay còn đang nắm một công lược tiếp theo , quá!]”

“Ngu Xu cảm nhận bàn tay Đoạn Tiểu Quang đang siết chặt lấy tay .

 

Cô liếc Đoạn Tiểu Quang, và ngay khoảnh khắc , cô bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của . Ánh mắt như đang nhóm lên một ngọn lửa, chực chờ bùng lên thiêu đốt cô, nhưng đột ngột thu về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-150.html.]

 

Tất cả chỉ diễn trong một cái chớp mắt, nhanh đến nỗi khiến ngỡ đó chỉ là ảo giác.

 

Giây tiếp theo, Đoạn Tiểu Quang trở dáng vẻ dịu dàng, ôn hòa thường ngày và mỉm với cô.

 

Ánh mắt của Bạc Viễn Sơn tựa như một làn gió thoảng, nhẹ nhàng lướt gương mặt Ngu Xu, như như , chẳng hề mang theo cảm xúc gì. Nó như đang lặng lẽ dò xét tâm tư của cô, quấn quýt trong giây lát nhanh chóng rời hề dừng .

 

Ngu Xu lặng lẽ cảm nhận tất cả, từ từ ngẩng đầu về phía Bạc Viễn Sơn.

 

Khi ánh mắt hai giao , cô thể cảm nhận ánh khác đang đổ dồn về phía .

 

Trong đó, ánh mắt nóng rực đến mức thể lơ chắc chắn là của Chử Tu.

 

Ngu Xu thậm chí cần cũng giờ chắc đang nghiến răng ken két.

 

Nếu lát nữa xông lên lôi cô thì cũng chẳng gì lạ.

 

...

 

Vài giây trôi qua, Ngu Xu theo yêu cầu, một câu khen Bạc Viễn Sơn.

 

“Đôi mắt của thật , giống như làn gió trong đêm hè .”

 

Đôi mắt xinh của cô ánh lên nét dịu dàng. Mỗi một chữ cô thốt đều tựa như đang gảy lên từng nốt nhạc cơ thể . Anh cảm giác trái tim như những ngón tay mềm mại khẽ ấn , một cảm xúc lạ lẫm dâng lên rõ rệt, nhưng vẫn thể kiểm soát bản .

 

Anh nghĩ sâu xa, nhưng chút say mê cảm giác .

 

Mười giây trôi qua nhanh.

 

Nói xong một câu là kết thúc.

 

Ngu Xu dời mắt , thở phào: “Hồi hộp quá.”

 

Bạc Viễn Sơn chỉ , gì.

 

“Có chơi thêm vòng nữa ?”

 

Bạc Viễn Sơn đáp: “Cũng muộn , ngày mai còn nhiều việc , chúng nên nghỉ ngơi sớm thôi.”

 

Ngu Xu gật gù: “Vâng , em cũng mệt .”

 

Chử Tu vẫn chằm chằm bàn tay đang nắm lấy tay Ngu Xu của Đoạn Tiểu Quang, làu bàu: “Chán ngắt, về thôi.”

 

Đoạn Tiểu Quang nhẹ nhàng hỏi Ngu Xu: “Vậy chúng về phòng nhé?”

 

Ngu Xu gật đầu: “Vâng.”

 

Đoạn Tiểu Quang một tay nắm tay Ngu Xu, tay đỡ lấy cánh tay cô: “Anh đỡ em dậy.”

 

Ngu Xu đang định xoay thì thấy Phó Tuyết Dạ một câu: “Nghỉ ngơi sớm nhé.”

Loading...