Bạc Viễn Sơn : “Chuyện ngày mai để mai tính, cứ cố gắng hết sức là .”
Doãn Mân đành gật đầu, cô cũng còn tâm trạng xem tiếp, kéo Mạnh Nhiên Nhiên một bên trò chuyện.
Đỗ Hi Duyệt vốn định học bơi cho tử tế, cuối cùng Ngu Xu trêu cho mặt đỏ tai hồng.
Tay chân cô phối hợp, đôi lúc cứng đờ, sợ c.h.ế.t đuối, nên dù Ngu Xu gì cô cũng lọt tai, nhưng xong.
Ngu Xu giúp cô giữ thăng bằng nên ôm eo cô.
Kết quả là Đỗ Hi Duyệt xuống chìm nghỉm, đành hoảng hốt ôm chầm lấy cổ Ngu Xu.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Cứ như kéo cả Ngu Xu chìm xuống theo.
Ngu Xu còn kịp phản ứng cùng Đỗ Hi Duyệt chìm trong nước.
Đỗ Hi Duyệt vùng vẫy trong nước, Ngu Xu đành ôm lấy cô nước, đưa cả hai cùng nổi lên.
Chử Tu và Đoạn Tiểu Quang bên thành bể thấy hai chìm xuống, chút do dự liền nhảy theo .”
“Ùm! Ùm! Hai tiếng nước b.ắ.n tung tóe vang lên.
Chử Tu và Đoạn Tiểu Quang nối đuôi nhảy xuống nước.
Hai họ chìm xuống thì Ngu Xu dìu Đỗ Hi Duyệt trồi lên mặt nước.
“Hi Duyệt, chứ?” Ngu Xu lo lắng Đỗ Hi Duyệt. Mái tóc cô ướt sũng, gương mặt đẫm nước, hàng mi cong vút còn đọng những giọt li ti. Đôi mắt cô trông như những quả nho đen gột rửa mưa, long lanh ngấn nước và lấp lánh lạ thường.
Đỗ Hi Duyệt sặc, khó khăn lắm mới mở mắt . Vừa hé mi, cô thấy gương mặt của Ngu Xu đang kề sát ngay mắt .
Cô bất giác ngửa , trái tim đập thình thịch.
Vốn dĩ sặc nước khiến tim đập loạn nhịp, giờ đột ngột đối diện với ánh đầy quan tâm của Ngu Xu, Đỗ Hi Duyệt bất giác mở to mắt, tay ôm n.g.ự.c đáp: “Mình .”
Ngu Xu chớp mắt, thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì , sợ hết hồn.”
Cô dứt lời, hai đàn ông bơi tới từ phía .
Đoạn Tiểu Quang và Chử Tu gần như trồi lên mặt nước cùng lúc, đó nhanh chóng bơi về phía họ.
Lần , Chử Tu nhanh hơn Đoạn Tiểu Quang một chút.
Anh vốn thể lực , bơi cũng giỏi, trong khi Đoạn Tiểu Quang rành bơi lội nên chẳng mấy chốc Chử Tu bỏ phía .
Chử Tu là đến mặt Ngu Xu, hỏi ngay: “Không chứ?”
Ngu Xu lắc đầu: “Ừm, em .”
Đôi mày đang nhíu chặt của Chử Tu lúc mới từ từ giãn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-143.html.]
, chợt trông thấy gì đó, bèn nắm lấy tay Ngu Xu: “Chỗ đây?”
Ngu Xu cúi xuống , cánh tay trắng nõn của cô va mà hằn lên một vết bầm tím rõ rệt.
Cô va lúc nào, cũng chẳng hề cảm thấy gì.
Có lẽ là đau lắm, nhưng da cô vốn mỏng manh, chỉ cần va chạm nhẹ một chút là sẽ để dấu vết nghiêm trọng, khiến khác cứ tưởng thương nặng.
“Chắc là va đó thôi.” Ngu Xu tỏ vẻ mấy để tâm.
Vậy mà Chử Tu cằn nhằn: “Sao cẩn thận gì cả? Bị đụng lúc nào?”
Ngu Xu đáp: “Em .”
Chử Tu nhẹ nhàng đưa tay chạm vết bầm: “Có đau ?”
“Ui da,” Ngu Xu khẽ rên lên, “Hơi đau một chút.”
“Một chút cẩn thận cũng , đúng là đồ ngốc, bao giờ mới khiến khác bớt lo lắng đây.”
Anh bực bội thở dài.
Ngu Xu , vỗ về : “Không mà, chạm thì sẽ đau.”
Chử Tu hừ một tiếng: “Hừ, lười thèm quan tâm nữa.”
Đỗ Hi Duyệt bên cạnh, Chử Tu vì vết thương nhỏ của Ngu Xu mà phản ứng thái quá như , nhất thời nên gì.
Ngu Xu đẩy nhẹ Chử Tu: “Thôi nào, chúng bơi cùng , em thật sự đau mà.”
Chử Tu vặn : “Vừa nãy còn đau.”
Ngu Xu chớp mắt, vội phân bua: “Đó là vì chạm nên mới đau, chạm là hết.”
Đoạn Tiểu Quang lên tiếng: “Chắc , đợi lát nữa về phòng tớ bôi thuốc cho, sẽ tan sưng nhanh hơn.”
Ngu Xu sang Đoạn Tiểu Quang, vui vẻ gật đầu: “Được đó.”
Đoạn Tiểu Quang dịu dàng : “Ừm, giờ cứ chơi , .”
Chử Tu lườm Đoạn Tiểu Quang một cái, sang Ngu Xu với ánh mắt cạn lời.
Thấy cô nàng vô tâm vô phế ôm lấy Đỗ Hi Duyệt, chẳng thèm để ý gì đến vết thương, Chử Tu hừ một tiếng im bặt.
Hóa sự lo lắng của cũng là thừa. Đoạn Tiểu Quang chỉ cần sẽ bôi thuốc cho cô là cô vui vẻ ngay .
Chử Tu càng nghĩ càng tức.
bây giờ nổi giận thì cũng vô dụng.