Sau khi bàn bạc, cả hai quyết định nhiệm vụ nữa mà tìm một chỗ để b.ắ.n s.ú.n.g pháo hiệu. Bạc Viễn Sơn một khẩu s.ú.n.g pháo hiệu, b.ắ.n lên trời sẽ hòm thính thả xuống. Nếu hai nhiệm vụ, họ thể tranh thủ lúc những khác sắp thành để b.ắ.n pháo hiệu. Như , nếu những khác đến nhặt hòm thính thì lựa chọn giữa việc thành nhiệm vụ và hòm thính.
Đi nhặt hòm thính thể sẽ chẳng gì, nhưng nhiệm vụ thì chắc chắn phần thưởng. Người bình thường sẽ chọn nhiệm vụ. Cách của Bạc Viễn Sơn và Ngu Xu cũng là để đảm bảo chắc chắn nhận đồ trong hòm thính.
Trước khi bắt đầu, phân chia khu vực. Trên bản đồ thể thấy vị trí gần đúng của những khác, cho dù hôm nay họ rời nhiệm vụ thì cũng sẽ quá xa. Bạc Viễn Sơn chọn một khu vực bản đồ cách xa ba địa điểm còn , chuẩn đưa Ngu Xu qua đó để b.ắ.n pháo hiệu.
Lúc , những khác đều đang bận rộn nhiệm vụ.
Nhiệm vụ hôm nay khó, cũng là một nhiệm vụ tìm kho báu. Tổ chương trình giấu mấy chục câu đố đèn, chỉ cần tìm và giải đúng tám câu là thành. Sau đó mang những câu đố đèn đến điểm nhiệm vụ để đổi phần thưởng. Người về nhất vẫn như , sẽ cơ hội đến ở trong nhà cây một đêm.
Việc tìm câu đố đèn tốn công một chút, vì mẩu giấy ghi câu đố lớn, cái treo cây, cái gấp đặt gốc cây, cái thì vứt ven đường nhưng hề bắt mắt.
Giải đố đèn là một việc cần đến đầu óc. Mấy khách mời nam đều khá thông minh, chỉ cần tìm câu đố là thể trả lời chính xác.
Doãn Mân tìm thấy một câu đố cây, hớn hở cầm đến mặt Chử Tu, hỏi đáp án .
Chử Tu nhận lấy liếc qua, hề suy nghĩ liền đáp án.
“Giỏi thật, cái gì cũng ?” Trước đây Doãn Mân nhận Chử Tu thông minh, cô chỉ cho rằng nhiều kinh nghiệm sinh tồn hoang dã.
Chử Tu chủ động tìm câu đố, dường như chẳng hề bận tâm, may mà Doãn Mân vận khí , cô chẳng cần tìm nhiều cũng phát hiện năm tờ giấy đố. Mấy tờ tốn công hơn một chút, nhưng cũng nhanh chóng tìm . Cô tự vắt óc suy nghĩ mà chẳng tìm manh mối nào. Cũng tại đây cô từng chơi trò giải đố đèn . Cô nghĩ nhiệm vụ hôm nay , ai ngờ đưa cho Chử Tu xem trong lúc còn hy vọng, hết.
“Đủ , chúng tám câu , mau tìm điểm nhiệm vụ thôi!” Doãn Mân cảm thấy hạng nhất ở ngay mắt, vị trí mà cô hằng ao ước đang vẫy gọi cô. Mấy đều vụt mất, nhất định nắm bắt thời gian, nhanh lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-117.html.]
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Ừm.” Chử Tu lười nhác đáp, vẻ mặt mấy tích cực.
Doãn Mân chủ động : “Chúng nhanh một chút .”
Chử Tu liếc cô một cái, thấy cô giành hạng nhất, nhưng thì . Phải ở cùng Doãn Mân trong nhà cây, với mà , chẳng là chuyện gì đáng để mong đợi.
vốn dĩ cũng chẳng tốn sức, tất cả câu đố đều do Doãn Mân tìm, tìm thì cũng cản trở, câu nào thì đáp câu đó. Nếu , thể .
Chử Tu phiền lòng, bắt đầu lo lắng lỡ như thật sự giành hạng nhất thì . Lát nữa Ngu Xu thấy và Doãn Mân đến nhà cây, buồn .
Hôm nay chia nhóm . Nếu theo cách xoay vòng, thể cùng nhóm với Ngu Xu. Chử Tu nghĩ về chuyện suốt hai ngày nay. Hơn nữa, hôm qua cảm thấy gì đó , cứ cảm giác Ngu Xu đang chuyện, nhưng cũng tiện chạy đến gì. Hôm nay là thể gặp cô .
Rõ ràng mới xa lâu, mà Chử Tu cứ luôn nghĩ ngợi xem Ngu Xu đang gì, gặp chuyện gì , xảy chuyện gì với khác .
“Chử Tu?” Doãn Mân thấy phản ứng, liền gọi một tiếng.
“Đi thôi.” Giọng bình thản, sải bước chân dài về phía .
Doãn Mân ngẩn một chút vội vàng theo.
“Chúng hướng ? Không điểm nhiệm vụ hôm nay ở nhỉ, xem tốc độ của chúng nhanh nhất ?” Doãn Mân chút phấn khích, lời cũng nhiều hơn. Vốn dĩ lúc mới ghép đội với Chử Tu, cô còn lo lắng. Chử Tu chuyện khó , nổi nóng, đến tính như Đoạn Tiểu Quang mà còn thiếu kiên nhẫn, kén cá chọn canh. Hơn nữa, cô Mạnh Nhiên Nhiên kể rằng Chử Tu chỉ ít , mà nếu bạn chuyện với còn ghét bỏ nữa. Hai ngày nay cô cũng dám gì nhiều với Chử Tu. Cũng chính vì thế mà Chử Tu hề “khó ở” với cô.