Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:25:15
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự u ám trong đáy mắt Đoạn Tiểu Quang gần như nuốt chửng lấy , trái tim như một bàn tay vô hình bóp nghẹt, ngột ngạt đau đớn, những suy nghĩ dường như cảm xúc ghen tuông bao vây.

 

Anh lập tức rời khỏi đây.

 

Trong lòng, một giọng nhỏ bé bắt đầu chế giễu sự bất lực của .

 

Lúc , Phó Tuyết Dạ dậy đến phía Ngu Xu.

 

“Có cần đẩy giúp ?”

 

“Anh giúp em ? … em sợ bay cao quá.”

 

“Anh sẽ đẩy nhẹ thôi.”

 

Ngu Xu đung đưa, đầu , “Vâng, đẩy nhẹ thật đấy nhé.”

 

Đôi mắt cô long lanh ánh trăng, trong veo và lộng lẫy, như thể cả bầu trời đầy đều hội tụ trong đó. Mà ngôi sáng nhất ở trung tâm, hóa thành một vệt băng, rơi thẳng xuống đáy lòng Phó Tuyết Dạ.

 

Anh quả thực dùng nhiều sức. Chờ Ngu Xu đu xuống, đặt hai tay lên lưng cô, nhẹ nhàng đẩy về phía .

 

Chiếc xích đu đưa Ngu Xu bay lên cao hơn, đẩy từ phía , quả thật đỡ tốn sức hơn kích thích hơn.

 

Vì độ cao tăng lên, tiếng của Ngu Xu cũng lớn hơn.

 

“Cao quá , em cứ như đang bay lên !”

 

Phó Tuyết Dạ sự vui vẻ của cô, phía và nở một nụ dịu dàng.

 

Bay vút lên, đến khoảnh khắc cao nhất, cứ ngỡ như sắp bay đến tận mặt trăng, hưng phấn kích thích.

 

Tâm trạng Ngu Xu quả thật , cô lắng tiếng gió rít bên tai, đến vô cùng vui vẻ.

 

“Muốn tiếp tục ?” Phó Tuyết Dạ hỏi.

 

“Vâng!”

 

[Cầu diện tích bóng tối trong lòng Chử Tu và Đoạn Tiểu Quang?]

 

[Cái chắc nhờ Phó Tuyết Dạ IQ cao tính mới .]

 

[Chử Tu thảm quá, thấy cứ bứt cỏ ăn, chắc coi đám cỏ đó là Phó Tuyết Dạ .]

 

[Tiểu Quang còn thảm hơn chứ, gần hơn, sát thương lớn hơn, đáng thương ghê.]

 

[Mắt Đoạn Tiểu Quang đỏ ngầu lên kìa?]

 

[Tuy đau lòng nhưng vẫn về đội Phó Tuyết Dạ, đỉnh quá.]

 

 

Chẳng qua bao lâu.

 

Đoạn Tiểu Quang nấp ở một bên, vẻ mặt hiểm ác lạnh băng. Anh thấy mặt Ngu Xu, nhưng thể tưởng tượng nụ của cô mê đến nhường nào.

 

Ngón tay bấu chặt cây, móng tay vì dùng sức cào vỏ cây mà bật máu.

 

Lòng bàn tay cũng lớp vỏ cây thô ráp cho trầy xước.

 

Anh từ từ nhắm mắt , đưa tay bịt chặt tai .

 

Còn Chử Tu thì vẫn luôn sa sầm mặt mày, trong đầu đang diễn một cuộc tranh luận bão táp về việc Ngu Xu rốt cuộc thích .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-100.html.]

Cuộc tranh luận kết quả, cả hai phe đều đưa những lý lẽ vẻ thuyết phục.

 

thiên vị một bên, nhưng tiếng trong trẻo cứ văng vẳng bên tai khiến thể đưa lựa chọn.

 

Cuối cùng.

 

“Đừng đẩy nữa, em chơi nữa .”

 

Ngu Xu chơi liền gọi Phó Tuyết Dạ dừng .

 

“Được.”

 

Anh đẩy nữa, mà giúp Ngu Xu giữ chặt dây xích đu để nó thể dừng nhanh hơn.

 

Xích đu dừng hẳn, Ngu Xu liền nhảy xuống.

 

“Em chơi mệt ?”

 

“Ừm, lạnh.”

 

Phó Tuyết Dạ đến bên cạnh cầm lấy chiếc chăn mang , khoác lên Ngu Xu.

 

Ngu Xu , “Cảm ơn .”

 

Phó Tuyết Dạ khẽ lắc đầu.

 

“Mình nhà thôi.” Ngu Xu .

 

“Được.”

 

 

Lúc Chử Tu và Đoạn Tiểu Quang về, sắc mặt cả hai đều khó coi.

 

Không ai với ai câu nào.

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Họ trốn ở đó cho đến khi Ngu Xu chơi chán, nhà mới rời .

 

Lúc Chử Tu nào còn lo Ngu Xu sợ vì gió lớn nữa, cô vui vẻ như , Phó Tuyết Dạ đối với cô cũng , còn lo lắng nữa .

 

Đoạn Tiểu Quang cũng hối hận vì theo đến đây.

 

Đều tại Chử Tu.

 

Chính vì thấy Chử Tu lén lút chạy , mới theo.

 

rõ, nếu chỉ là tò mò, thì lúc phát hiện Chử Tu đến nhà cây, thể về.

 

Sau đó còn thể cho , Chử Tu đến nhà cây.

 

trong lòng cũng lo lắng, cũng Ngu Xu đang gì ở nhà cây, thể sẽ xảy chuyện gì với Phó Tuyết Dạ , cho nên mới chủ động lên tiếng, cùng Chử Tu đến đây.

 

Kết quả, những gì thấy, đều là những gì thấy.

 

Hai suốt một quãng đường tối đen như mực, ai lời nào, nhưng đều thể cảm nhận áp suất thấp tỏa từ đối diện.

 

Chử Tu thỉnh thoảng liếc Đoạn Tiểu Quang, cảm thấy con thật âm u khó lường.

 

“Này.” Thấy sắp đến bờ biển, Chử Tu gọi Đoạn Tiểu Quang .

 

“Hửm.” Đoạn Tiểu Quang cũng trầm mặc, giọng điệu đáp cũng lành gì.

 

Chử Tu sững sờ, cảm nhận Đoạn Tiểu Quang dường như cũng vui.

Loading...