Khi bé O ngốc xuyên từ thế giới ABO đến xã hội bình thường và bắt đầu nuôi con - Ngoại truyện 6: Sắc quỷ
Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:47:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoài trời mưa rả rích, giờ phút Đào Nhiên chỉ lôi Thẩm Sầm ngoài mưa cho tỉnh táo .
Chuyện đó là thứ thể dễ dàng hỏi tuột thế.
Ban đầu nghĩ chỉ kỳ lạ, nhưng giờ thì thấy, đúng là một tên biến thái, thể hỏi những câu như mà hề đổi sắc mặt.
Thẩm Sầm chẳng chút tinh ý nào, mở miệng hỏi: "Suy nghĩ kỹ ?"
Đào Nhiên siết c.h.ặ.t t.a.y băng bó cho , như một hình phạt: "Không đời nào, chúng chỉ là quan hệ thuê nhà đơn thuần. Nếu cứ như , thì mời dọn ."
Thẩm Sầm im lặng, một lúc mới : "Vậy nếu theo đuổi em thì ?"
Đào Nhiên khó hiểu: "Anh thích ?"
Thẩm Sầm: "Thích?"
Đào Nhiên: "Tình yêu sét đánh?"
Thẩm Sầm: " nghĩ là ."
Đào Nhiên dậy, thèm quan tâm đến cái nút thắt lộn xộn trong tay : " nghĩ , ngủ đây!"
Cậu chạy phòng, đóng sầm cửa , lao thẳng lên giường, trùm chăn kín mặt.
Cậu sờ sờ gò má nóng bừng, tim vẫn còn đập loạn xạ.
Tuy đầu tiên tỏ tình, nhưng quá thẳng thắn, lý trí mách bảo nên đuổi Thẩm Sầm khỏi nhà ngay lập tức, nhưng trong lòng chút nỡ.
Cảm giác như và Thẩm Sầm mới quen hai ngày, mà quen nhiều năm .
Nếu điều thể giải thích bằng việc là một yêu cái thì chắc khám tâm lý .
Đào Nhiên giường, trằn trọc ngủ , chằm chằm lên trần nhà, lúc thì nghĩ phản ứng thái quá , lúc thấy Thẩm Sầm đúng là vô duyên. Cậu cứ trằn trọc đến nửa đêm mới mơ màng .
Trong mơ vẫn là ngôi nhà quen thuộc, Thẩm Sầm ở đầu giường , đang quần áo, chẳng che đậy gì cả. Thay xong, xuống mép giường, hôn chỗ , hôn chỗ , dịu dàng : "Anh studio đây."
Càng kỳ lạ hơn là, dứt lời, một cô bé chạy , ôm lấy chân Thẩm Sầm, chỉ giường : "Ba còn dậy, ba là đồ lười biếng."
Thẩm Sầm bế cô bé lên dỗ dành: "Tối qua ba mệt quá, để ba ngủ thêm một lát, hôm nay daddy sẽ đưa con nhà trẻ."
Mệt cái gì mà mệt.
Đào Nhiên bật dậy trong mơ, chăn tuột xuống, qua gương thể thấy làn da trắng trẻo của chi chít những vết hôn.
Những dấu vết lấm tấm đó giống như một ma lực nào đó, liên tục thu hút .
Chỉ vài giây , hình ảnh trong gương biến thành và Thẩm Sầm.
Cả hai đều mặc gì.
Thẩm Sầm nâng chân lên, hôn thắt lưng và với rằng đây là cuối cùng.
Aaaaaaaaaa!
Đây là cái quái gì , đang mơ thấy cái gì thế ?
Đào Nhiên đột ngột mở mắt, mồ hôi lạnh thấm ướt bộ đồ ngủ.
Ánh nắng ngoài cửa sổ xuyên qua khe hở của rèm cửa chiếu , căn phòng yên tĩnh đến mức thể thấy tiếng tim đập.
Cậu dậy, do dự vài giây, vẫn vén chăn xuống giường, vặn tay nắm cửa đụng một bức tường thịt.
Lực của Thẩm Sầm dịch chuyển chút nào, Thẩm Sầm hỏi: "Sao ?"
Giấc mơ rõ mồn một bỗng trở nên cực kỳ sống động lúc , trong mơ, nhiệt độ cơ thể của Thẩm Sầm cũng cao như . Cậu chút dám thẳng Thẩm Sầm, : "Không gì."
Chỉ là một giấc mơ thôi, phạm pháp. Cậu chắc chắn là do ảnh hưởng của Thẩm Sầm đêm qua, điều nghĩa là bất cứ điều gì.
Bình tĩnh, bình tĩnh.
Tay Thẩm Sầm chạm trán một cái: " em nhiều mồ hôi lắm."
Không chạm thì , chạm một cái Đào Nhiên lập tức giật nảy như chạm vật bẩn thỉu nào đó.
Không khí tràn ngập sự ngượng ngùng.
Nói một cách công bằng, giờ mà nổi giận với Thẩm Sầm là hợp lý chút nào. Đào Nhiên rõ thể vì một giấc mơ mà phiền khác, chuyển chủ đề: "Thật sự , ăn sáng ."
Trên bàn ăn là sữa nóng và bánh sandwich, do Thẩm Sầm dậy sớm .
Đào Nhiên xuống, vẫn thoát khỏi sự ngượng ngùng lúc nãy, dám mắt Thẩm Sầm, ánh mắt tập trung chiếc bánh sandwich mặt, c.ắ.n từng miếng nhỏ.
Cơn mưa ngoài cửa sổ vẫn ngừng, rả rích rơi kính, b.ắ.n lên những tia nước li ti.
Đào Nhiên nhai bánh mì, đột nhiên nghĩ đến chuyện tiền thuê nhà, sờ túi áo khoác và tìm thấy chiếc đồng hồ đó.
Mang theo một chiếc đồng hồ tám triệu , vẫn cảm thấy áp lực.
Cậu đặt cốc sữa xuống, lấy chiếc đồng hồ khỏi túi, đẩy về phía Thẩm Sầm: "Cái cầm về ."
Tay Thẩm Sầm đang phết mứt lên bánh mì khựng , ngước mắt : "Sao ? Không thích ?"
"Không là vấn đề thích ." Giọng Đào Nhiên cứng rắn, "Chúng là quan hệ thuê nhà, cho một thứ đắt tiền như thích hợp. Còn tiền thuê nhà, sẽ tính theo giá thị trường, mỗi tháng chuyển cho là , chiếc đồng hồ tự xử lý ."
Thẩm Sầm chiếc đồng hồ, mặt đồng hồ lấp lánh ánh đèn, đưa tay cầm, ngược hỏi: "Thấy quá quý giá ?"
"Là nên nhận." Đào Nhiên mặt , "Anh tự xử lý , cần."
Nói xong, ăn hết phần bánh sandwich còn trong ba miếng, lấy chiếc áo khoác vắt lưng ghế: " đây."
Thẩm Sầm lập tức dậy: " đưa em ."
"Không cần!" Đào Nhiên gần như thốt ngay lập tức, lùi một bước để tạo cách, "Anh đừng theo , tự ."
Giờ trong đầu là lời tỏ tình đêm qua và những hình ảnh trong mơ, nếu cứ ở cùng Thẩm Sầm nữa, tim sẽ đập loạn xạ mất.
Hơn nữa, Thẩm Sầm quá vô duyên, chừng đường những câu kỳ quặc gì đó.
Thẩm Sầm khuôn mặt căng thẳng của , cố chấp đưa nữa, chỉ khẽ : "Vậy đón em tan ."
"Không cần đón!" Đào Nhiên cau mày, "Anh việc của để ?"
"Có." Thẩm Sầm nghiêm túc , "Hôm qua ."
"Aaaaaaaaa, đừng nữa, , đây!"
Tại phòng thí nghiệm.
Đào Nhiên cạnh bàn việc, tay cầm pipet, nhưng ánh mắt lơ đãng lọ t.h.u.ố.c thử mặt.
Những thao tác vốn thành thục, hôm nay liên tục mắc , nếu phát hiện kịp thời, cả thí nghiệm sẽ bỏ .
"Đào Nhiên, ngẩn ngơ gì thế?" Triệu Vũ ở bàn bên cạnh gần, tay cầm dung dịch pha xong, "Bộ dữ liệu tính nửa tiếng , xong ?"
Đào Nhiên giật , xoa xoa thái dương đang căng cứng: "Không gì, chỉ là mất tập trung."
"Không đang nghĩ chuyện gì đấy chứ?" Triệu Vũ nháy mắt, "Thấy hôm nay thất thần, chuyện gì ?"
Tai Đào Nhiên nóng bừng, vội vàng cúi đầu giả vờ sắp xếp sổ ghi chép thí nghiệm: "Đừng linh tinh, chỉ là ngủ ngon thôi."
Miệng thì , nhưng trong đầu vô thức hiện lên khuôn mặt của Thẩm Sầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-be-o-ngoc-xuyen-tu-the-gioi-abo-den-xa-hoi-binh-thuong-va-bat-dau-nuoi-con/ngoai-truyen-6-sac-quy.html.]
Nếu mà tìm việc, mẫu chắc cũng , tiếc là là một tên biến thái lộ liễu.
Cậu lắc lắc đầu, cố gắng xua những suy nghĩ lộn xộn , nhưng càng cố gắng lờ , khuôn mặt Thẩm Sầm càng rõ ràng hơn.
"À đúng Đào Nhiên," Triệu Vũ đột nhiên vỗ vai , "Tối nay bộ môn liên hoan, cùng ?"
"Không, tối nay việc ." Đào Nhiên từ chối cần suy nghĩ.
Triệu Vũ là sư của , từ khi nhóm luôn việc cùng . Ở lâu, Triệu Vũ dần nảy sinh ý đồ khác, Đào Nhiên tuy từng yêu đương, nhưng thể nhận Triệu Vũ ý với . Để chuyện khó xử trong nhóm, khéo léo từ chối vài .
Ai ngờ là kiểu càng thất bại càng cố gắng, càng để tâm đến hơn, luôn tìm đủ lý do để tiếp cận.
"Đừng lạnh lùng thế chứ." Tay Triệu Vũ trượt xuống dọc theo lưng ghế, sắp chạm cánh tay Đào Nhiên, "Chỉ ăn một bữa thôi mà, mất nhiều thời gian của ."
Đào Nhiên đột ngột dậy, lùi một bước, giọng lạnh : " là rảnh, đừng như ."
Cậu ghét nhất là khác động tay động chân như thế , nhất là khi từ chối rõ ràng.
Nụ mặt Triệu Vũ nhạt một chút, nhưng vẫn bỏ cuộc: "Vậy đưa về tan nhé? Tối nay trời mưa, mang ô ?"
"Không cần." Đào Nhiên cầm chiếc túi bàn, " tự về ."
Nói xong, lưng bước khỏi phòng thí nghiệm, chỉ nhanh chóng thoát khỏi nơi , nhưng Triệu Vũ bước nhanh đuổi theo, chặn ở hành lang: "Đào Nhiên, ý kiến gì với ? theo đuổi thì ? kém ai chứ?"
Đào Nhiên cau mày, đang định thì điện thoại trong túi đột nhiên reo, tên gọi là Thẩm Sầm.
Cậu cũng gặp Thẩm Sầm lắm, nhưng trong tình huống , còn lựa chọn nào khác.
Cậu vội vàng nhấc máy: "Alo?"
"Tan ? đang ở tòa nhà công ty em." Giọng Thẩm Sầm truyền qua điện thoại, trầm ấm đầy từ tính, khiến thần kinh căng thẳng của Đào Nhiên lập tức giãn .
" xuống ngay đây." Đào Nhiên xong, đợi Triệu Vũ phản ứng, lách qua và về phía thang máy.
Triệu Vũ vẫn buông tha, theo thang máy: "Ai gọi cho thế? Bạn trai ?"
Đào Nhiên thèm để ý đến , mở cửa thang máy là nhanh chóng bước ngoài.
Vừa khỏi tòa nhà phòng thí nghiệm, thấy Thẩm Sầm một gốc cây cách đó xa, đeo khẩu trang, tay cầm một chiếc ô màu đen, mặc một chiếc áo khoác dài màu sẫm. Nước mưa ướt gấu quần , nhưng hề ảnh hưởng đến vóc dáng cao lớn của .
Thẩm Sầm cũng nhanh chóng thấy Đào Nhiên, ánh mắt lướt qua Triệu Vũ phía , ánh mắt ngay lập tức trở nên lạnh lẽo.
"Đào Nhiên, chờ !" Triệu Vũ đuổi đến, đưa tay định kéo cánh tay Đào Nhiên.
lúc , Thẩm Sầm bước nhanh tới, kéo Đào Nhiên , chắn giữa và Triệu Vũ. Anh Triệu Vũ với ánh mắt lạnh lùng: "Anh gì?"
Triệu Vũ khí thế của cho choáng ngợp, theo bản năng lùi một bước, nhưng vẫn cố gắng gượng : " chuyện với Đào Nhiên, liên quan gì đến ?"
Thẩm Sầm kéo Đào Nhiên gần hơn, tay cầm ô nghiêng, che chắn cho Đào Nhiên: "Em với ?"
"Không."
Triệu Vũ Thẩm Sầm che chở cho Đào Nhiên, thái độ phụ thuộc rõ ràng của Đào Nhiên, mặt lúc xanh lúc trắng. Cuối cùng, hừ lạnh một tiếng lưng bỏ .
Cho đến khi bóng dáng Triệu Vũ biến mất trong màn mưa, Đào Nhiên mới thò đầu từ lưng Thẩm Sầm: "Suýt nữa thì xong , cứ như sắp biến dị ."
Hoa Hải Đường
Thẩm Sầm: "Về nhà ."
Nói cảm động là giả, Đào Nhiên ý nghĩ lấy oán báo ân, : "Lát nữa về, mời ăn cơm."
"Không cần." Giọng Thẩm Sầm tiếng nghẹt mũi rõ, "Về nhà thôi."
Nhiệt độ cơ thể còn nóng hơn cả tối hôm qua, đeo khẩu trang nên rõ sắc mặt.
Lại tắm nước lạnh ?
Đào Nhiên nên hỏi, nhưng vẫn hỏi: "Anh bỏ t.h.u.ố.c gì , loại t.h.u.ố.c k.í.c.h d.ụ.c ."
Phòng thí nghiệm ít , đèn đường cũng mờ ảo, chuyện thì xung quanh chẳng tiếng động nào.
Thẩm Sầm thẳng.
Đào Nhiên thực chỉ xem những tình tiết tương tự phim truyền hình, thông thường bỏ t.h.u.ố.c đến cũng vững, "" ba ngày ba đêm mới hồi phục tinh thần. Nhìn Thẩm Sầm thế , cũng giống bỏ thuốc.
Có lẽ là chỉ đơn giản là đang "kích động" thôi?
Thật sự dám nghĩ sâu hơn nữa.
Về đến nhà, cả hai trở về phòng riêng, còn tiếp xúc nhiều.
Đào Nhiên mơ một giấc mơ tương tự.
Giấc mơ còn quá đáng hơn cả tối qua. Trong mơ, mới là bỏ thuốc, những suy nghĩ kỳ quái với thuê nhà Thẩm Sầm, thậm chí còn định trộm quần áo của để ngửi.
Giấc mơ cực kỳ rõ ràng, đến cả quần áo của và Thẩm Sầm đều giống hệt ngoài đời. Cậu quỳ bò, gần như thể quỳ vững, chỉ một điểm tựa.
Hành động của phía bỗng dừng . Cậu trong mơ đầu , thấy Thẩm Sầm dùng miệng xé bao cao su.
Quá nóng bỏng.
Đào Nhiên mở mắt trong bóng tối, nhận sự bất thường của cơ thể, kinh ngạc đến mức thể tin xúc giác của .
Cậu cũng là do giấc mơ nhiệt độ cơ thể tăng cao, là gần đây nhiệt độ phòng cao. Cậu trở xuống giường ngoài uống nước, vài ngụm nước đá trôi xuống, những suy nghĩ lộn xộn trong lòng mới tan , ánh mắt đột nhiên dừng ở một chỗ.
Thẩm Sầm đang sofa, nhắm mắt một lời, quần áo mặc giống hệt bộ đồ mà thấy trong mơ.
Đào Nhiên nhận rằng đây thể vẫn là một giấc mơ, đôi chân tự chủ đến mặt Thẩm Sầm.
Trong mơ luôn hôn Thẩm Sầm, lưỡi quấn lấy , thoải mái.
ngoài đời bao giờ hôn.
Trong mơ chủ động hôn một cái, chắc là chuyện gì to tát nhỉ.
Đào Nhiên từ từ tiến gần, nhận Thẩm Sầm mở mắt. Khi nhận thì ôm lấy eo, môi Thẩm Sầm áp lên, đè xuống mà hôn. Hơi thở của hai hòa quyện , cảm giác giống hệt trong mơ.
Thật sự thoải mái, khiến vững.
Cậu chủ động hơn, tự áp môi lên.
Lúc Thẩm Sầm kéo cả hai xa.
Ánh mắt Đào Nhiên lóe lên một chút hoang mang: "Anh gì thế?"
Trong mơ mà cũng lời ?
Thẩm Sầm nhếch môi : "Em đang gì ?"
Nhiệt độ lòng bàn tay và thở từ môi lưỡi của lúc trở nên cực kỳ rõ ràng.
Đào Nhiên sững sờ.
Trời ơi, hình như đây là mơ!
Cứu với.