Chiều tối hôm đó, họ ăn tối tại một nhà hàng theo chủ đề nổi tiếng ở địa phương.
Diêu Diêu hôm nay chụp nhiều ảnh bằng máy ảnh, cô gọi Chu Y Y bên cạnh cùng xem với .
Phần lớn là ảnh phong cảnh, cũng vài tấm chụp cô và Chu Khi Ngự. Khi lướt tiếp xuống, Diêu Diêu đưa máy ảnh cho Chu Y Y.
Cô chút ngại ngùng : "Mấy tấm là chụp lén hai đó."
Trong ảnh, Chu Y Y cầu, tay chỉ về phía dãy núi tuyết xa xa, hiệu cho Tiết Bùi theo, còn Tiết Bùi thì bên cạnh cô, đôi mắt khẽ cúi cô.
Chính lúc đó, Chu Y Y bất chợt nhận – suốt tám tháng ở bên Tiết Bùi, họ từng chụp với một bức ảnh chung nào.
Diêu Diêu cô đang nghĩ gì, chỉ hỏi: "Hay lát nữa gửi ảnh cho nhé?"
Chu Y Y mới hồn .
"Ừ, cảm ơn ."
Bữa tối hôm nay chủ yếu là hải sản, đặt máy ảnh xuống, Tiết Bùi đẩy đĩa tôm bóc sẵn vỏ về phía cô.
Ở nhà cô quen với việc nên chẳng để tâm, lập tức cầm lấy ăn luôn. Diêu Diêu thì sang Chu Khi Ngự – vẫn đang cúi đầu ăn – mà tức giận.
Cô gọi cả tên : "Chu Khi Ngự!"
"Gì ?"
Cô liếc đĩa hải sản bóc vỏ của Chu Y Y: "Anh ."
Chu Khi Ngự đặt đũa xuống, thở dài: "Được , bóc cho em."
Mặt Chu Y Y lập tức đỏ bừng, cô đẩy đĩa giữa bàn: "Hay là cùng ăn ?"
"Không cần cần, học cách bạn trai như ."
Chu Khi Ngự khổ, đành ngoan ngoãn đeo găng tay và bắt đầu bóc tôm.
Giữa bữa ăn, Chu Y Y ngoài vệ sinh, khi thì đúng lúc thấy Chu Khi Ngự đang với Diêu Diêu:
"Em hiểu tình huống của họ. Chúng là hai yêu thật lòng, còn Tiết Bùi và Y Y thì giống ."
"Không giống chỗ nào?"
"Họ đến với , đều là do Tiết Bùi dốc cả mạng sống và kiên trì mà , Y Y chỉ là tạm chấp nhận mà ở bên thôi. Bọn yêu hạnh phúc như thế, cần so với họ."
Cô thấy Tiết Bùi chỉ , nhưng phản bác gì.
Diêu Diêu nghi hoặc hỏi: "Thật ? Em thấy Y Y cũng thích mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-anh-nhin-lai/chuong-247.html.]
Khi cô chỗ , họ đổi sang chủ đề khác.
Ăn xong, họ lái xe trở về homestay.
Trên đường về, Chu Khi Ngự bóng lưng của Tiết Bùi, đột nhiên nhớ một chuyện từ lâu.
Hồi đầu năm, khi bệnh tình của Tiết Bùi nghiêm trọng nhất, mỗi ngày chỉ tỉnh táo vài tiếng đồng hồ.
Có một ngày, khi đến bệnh viện thăm Tiết Bùi, nhờ một việc.
Tiết Bùi chứng cho di chúc của .
Cậu lo ca phẫu thuật tiếp theo sẽ thất bại, nên chuẩn sẵn di chúc từ .
Điều khiến Chu Khi Ngự bất ngờ là ngoài cha của Tiết Bùi, còn một thụ hưởng khác – Chu Y Y.
Chu Khi Ngự rơi trầm mặc.
Dù Tiết Bùi và Chu Y Y lớn lên cùng , tình cảm từ nhỏ, nhưng vẫn thể hiểu . Dù thế nào, giữa họ cũng quan hệ huyết thống, mà Tiết Bùi để một phần tài sản lớn như thế cho cô, quả thực là hợp lý.
Anh cố gắng khuyên can: "Giữa và cô quan hệ gì, hơn nữa vết thương cũng là do cứu bố cô mà . Phải là cô nên báo đáp mới đúng, đến mức liều mạng, giờ còn để cả tiền?"
", hôm qua tớ mơ thấy... tớ và cô đám cưới ," ánh mắt Tiết Bùi xa xăm, như thể đang về một kết cục định sẵn, "Cậu xem, nếu tớ cứ thế mà c.h.ế.t ... liệu cô mãi mãi nhớ đến tớ ?"
Chu Khi Ngự khẽ , lời vô cùng tàn nhẫn.
"Cô sẽ cầm tiền của , sống vui vẻ hạnh phúc bên khác."
Tiết Bùi gì nữa, chỉ khép mắt .
Trước ngày phẫu thuật, nhờ bác sĩ Lưu chứng kiến bản di chúc – đó là tâm nguyện cuối cùng của Tiết Bùi khi .
Nghĩ chuyện , hốc mắt Chu Khi Ngự cũng trở nên ươn ướt.
May mà bây giờ họ ở bên , dường như còn sống khá hòa hợp.
Thật , từ đến nay, mấy lạc quan về mối quan hệ giữa Tiết Bùi và Chu Y Y. Tình yêu bỏ lỡ một , cứu vãn trả giá nhiều. vẫn luôn hy vọng họ thể một cái kết .
Đêm khuya, đèn trong phòng tắt, chỉ còn ánh trăng mờ mờ chiếu lên gương mặt.
Chu Y Y ngoài cửa sổ, ngẩn .
Cả ngày hôm nay bộ mệt nhoài, cơ thể rã rời, nhưng vì quen giường, cô gần nửa tiếng mà vẫn ngủ .
Sau lưng còn động tĩnh gì, ngủ .
Cô xoay , khẽ gọi tên : "Tiết Bùi?"