"Mẹ, con kết hôn là chuyện của con, liên quan đến ."
"Dù thì, một đàn ông đến cả hôn nhân cũng cam kết, thì còn thể hứa hẹn gì với con nữa chứ? Có thể với con đến mức nào? Mẹ thấy là, chẳng lòng thật , Y Y , con mau dọn ngoài ."
Trong chuyện , Ngô Tú Trân áp dụng hai tiêu chuẩn khác với con gái và với khác. Bà quan niệm truyền thống, luôn cảm thấy sống chung với một cách mập mờ như thì con gái bà quá thiệt thòi.
Tiễn Ngô Tú Trân và Chu Kiến Hưng đến khách sạn xong, Chu Y Y về căn hộ.
Tiết Bùi tắm xong, đang trong thư phòng sách. Khi cô đến gần, ngửi thấy hương sữa tắm dịu nhẹ . Tiết Bùi đưa tay , dùng sức kéo cô lên đùi .
"Em đưa chú và dì đến khách sạn ?" Anh hỏi.
Chu Y Y gật đầu, im lặng mấy giây mở miệng: "Chiều nay em... mắng đúng ?"
Tiết Bùi khẽ , đó gật đầu.
"Ừm."
"Có mắng khó lắm ?"
Tiết Bùi nghĩ một chút: "Cũng khó ."
Chu Y Y hiểu rõ tính cách của Ngô Tú Trân, từ giọng điệu lúc nãy bà chuyện, cô chắc buổi chiều nổi giận với Tiết Bùi.
"Bà mắng gì ?"
Tiết Bùi cho cô .
"Cảm ơn ."
Khoảnh khắc , cô chỉ với câu đó.
Cảm ơn vì suy nghĩ cho cô nhiều như .
Cảm ơn vì thà hiểu lầm cũng bảo vệ cô.
"Em chỉ cần tận hưởng thời gian sắp tới thôi, những chuyện khác đừng lo, cứ để lo," Tiết Bùi hôn lên trán cô, "Có ở đây."
Ánh mắt Tiết Bùi dịu dàng như nước, ánh bao trùm, tim cô khẽ rung động.
"Nếu em còn mắng ——"
"Hửm?"
"Nếu bà mắng , cho em ," Chu Y Y cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ, "Em sẽ tặng một món quà bù đắp."
Mắt Tiết Bùi sáng lên: "Tốt ?"
"Vậy hy vọng dì sẽ mắng nhiều thêm chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-anh-nhin-lai/chuong-244.html.]
Hai yên lặng , khoảnh khắc hiện tại thật thích hợp để hôn.
Lần là Tiết Bùi chủ động.
Lúc tình cảm dâng trào, cô cũng vòng tay ôm lấy cổ .
Giữa môi lưỡi là thở của , nụ hôn ngày càng mãnh liệt, khó mà dứt , thì điện thoại của Tiết Bùi reo lên.
Mẹ của Tiết Bùi gọi đến.
Chu Y Y nhắc: "Anh điện thoại ."
"Ừ."
Tiết Bùi cầm điện thoại ban công, đêm hè, sáng rực rỡ nhưng gió tối oi bức, nghĩ, chắc ngày mai mưa nữa.
Cuộc gọi kết nối.
Người xưa nay luôn dịu dàng, lúc giọng nghiêm khắc, chất vấn qua điện thoại: "Vừa dì Tú Trân gọi cho , con định kết hôn nữa, thật ?"
Giọng của Tiết Bùi còn trầm hơn cả gió đêm.
Anh khẽ đáp: "Vâng, là thật."
"Sao như , tại kết hôn nữa?"
Bà thể hiểu nổi, cứ truy hỏi mãi, "Tại bao giờ con nhắc đến?"
Tiết Bùi im lặng lâu, thể trả lời.
Anh về nơi sâu thẳm của màn đêm.
Bởi vì, vốn thể ở bên yêu.
Ngô Tú Trân ở Bắc Thành đến một tuần về. Trước khi đến, bà vốn định ở một tháng, nhưng vì chuyện mà tức giận, nên sẽ về quê sớm.
Hôm họ về, Chu Y Y và Tiết Bùi tiễn họ đến ga tàu cao tốc.
Trên đường , Ngô Tú Trân ở ghế hề sắc mặt với Tiết Bùi, lời cũng cố tình tránh nhắc đến . Khi bàn đến mấy tin tức xã hội, bà bóng gió vài câu khiến Chu Y Y lúng túng, suốt cả chặng đường dám mở lời.
Đường còn dài, cô thấy áy náy trong lòng, sang Tiết Bùi đang ghế lái. lúc đèn đỏ, Tiết Bùi cũng đầu cô, hai ánh mắt giao , thì Ngô Tú Trân ở ghế ho khan hiệu, Chu Y Y lập tức thu ánh .
Cuối cùng cũng đến ga tàu cao tốc, khi cổng, Ngô Tú Trân cố tình mặt Tiết Bùi:
"Nghe lời , mấy ngày tới mau chóng dọn ngoài, tiền thuê nhà đừng tiếc, sống mập mờ thế là thế nào chứ."
Chu Y Y gật đầu ứng phó cho qua, vội thúc giục họ ga.
Ngô Tú Trân đẩy vali , Tiết Bùi nắm lấy tay cô.