Khi Anh Nhìn Lại - Chương 241

Cập nhật lúc: 2025-09-20 13:41:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ nghĩ , lẽ đó là cảm giác "chia sẻ vinh quang" — "Nhìn , đó là hàng xóm lớn lên cùng từ bé."

Nghe thêm một lát, cô tháo tai xuống.

Tối hôm đó, khi về đến chung cư, cô bưng tô mì mới nấu xong bàn thì điện thoại của Tiết Bùi gọi tới.

Đây là cuộc gọi đầu tiên của cho cô bốn ngày công tác. Nếu như là những ngày bình thường, thể gọi cho cô đến ba một ngày.

Khi cuộc gọi kết nối, cả hai đều im lặng một lúc lâu.

Cuối cùng, Tiết Bùi lên tiếng :

"Em ăn tối ?"

Cô dùng đũa khuấy mì:

"Đang chuẩn ăn."

"Ăn gì ?"

"Mì trộn thịt kho."

"Sao ăn cái ," giọng Tiết Bùi tự nhiên, còn mang chút chờ mong, "Đợi về, nấu món ngon cho em ăn."

Sợi mì gắp lên, nóng bốc lên lơ lửng trong khí.

Hai trò chuyện vài phút, đến khi sắp kết thúc cuộc gọi, Tiết Bùi bỗng , như thể đang giải thích lý do vì gọi điện:

"Tối nay nhớ em... nên gọi một cuộc."

Chưa kịp để cô đáp , chuyển chủ đề:

"Vậy em ăn cơm ."

Sau khi tắt máy, cô một bàn ăn, ăn hết tô mì. Lúc ăn giữa chừng nghẹn, cô vội dậy rót nước.

Chiếc ly cô dùng là ly đôi, kiểu dáng trẻ con, hình con thỏ dễ thương; chiếc còn của Tiết Bùi hình củ cà rốt. Mỗi thấy dùng cái ly uống nước, cô đều nhịn , thế mà chẳng thấy gì kỳ lạ cả.

Khi đó cô từng trêu:

"Anh thấy dùng cái ly chẳng hợp gì với ?"

Anh chỉ :

"Phù hợp với em là ."

——

Hôm Tiết Bùi trở về là tối thứ sáu.

gội đầu xong, bước khỏi phòng tắm, tay đang lau tóc thì Tiết Bùi cũng về đến nhà. Anh đặt vali xuống bên chân, vẻ mặt mệt mỏi, đầy phong sương.

Ánh mắt hai chạm , ánh của cháy bỏng, thuần khiết, như thể xuyên thẳng trái tim cô.

Cô tránh ánh mắt , hỏi một câu vô thưởng vô phạt:

"Anh về ?"

"Ừ."

"Ăn cơm ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-anh-nhin-lai/chuong-241.html.]

"Ăn ."

"À, thì ."

Hai với mấy câu ngắn ngủi, trở phòng ngủ.

Trong phòng, cô sấy tóc lướt vòng bạn bè. Có một bạn học hồi cấp ba mới kết hôn, trong nhóm đang bàn tán rôm rả về chuyện . Cô vốn ít khi lên tiếng trong nhóm, chỉ lặng lẽ mà thôi.

Một lúc , Tiết Bùi cũng tắm xong, từ phòng tắm bước . Anh khoác một chiếc áo choàng tắm, nước vẫn còn nhỏ giọt từ xương quai xanh xuống cổ áo.

Không từ lúc nào, Tiết Bùi lưng cô.

Trong tiếng ồn của quạt thông gió, cô thấy khẽ :

"Để giúp em."

"Hả?"

Anh nhận lấy máy sấy trong tay cô, nhẹ nhàng giúp cô sấy phần tóc còn ướt.

Qua gương trang điểm, cô thấy cúi thấp mắt, động tác dịu dàng. Gió lùa qua mái tóc đen, từng sợi tung bay, khuôn mặt Tiết Bùi hiện lên vẻ chăm chú, như thể đang nghiêm túc đối mặt với một bài thi.

Khoảnh khắc , hiếm hoi mà ấm áp, yên bình.

Thế nhưng, những điều cô cảm thấy cần với .

Dường như Tiết Bùi đoán cô định gì, mở lời :

"Anh , chúng tương lai."

Chu Y Y sững .

" vẫn hy vọng, trong nửa năm cuối cùng , thể cho em một trải nghiệm tình yêu nhất — giống như hai yêu thực sự."

Không còn giống đây cố gắng lấy lòng, hỏi cô "như thế thêm điểm nào ", " thể yêu thêm chút nào ", mà chỉ là một câu đỗi chân thành và cam chịu.

Chỉ một câu đơn giản, hiểu , mắt Chu Y Y bỗng đỏ hoe.

Tình cảm giữa họ quá đỗi rối rắm, ngừng xé nát hàn gắn, xây đổ. Giờ cô chẳng còn dùng lời nào để mô tả cảm xúc của dành cho Tiết Bùi nữa.

Một tuần gặp, tối hôm đó họ l*m t*nh thêm vài . Trong thùng rác là những bao cao su dùng.

Anh hiểu rõ nhịp điệu của cô, cô nhạy cảm ở . Khi ôm cô từ phía , tư thế khiến cả hai càng thêm hòa quyện. Mồ hôi của thấm lên da thịt cô, từ lưng chảy xuống theo từng đường cong.

Đến khi cô đầu , bỗng sững sờ — thì , đó là nước mắt của .

Đầu tháng Bảy, là sinh nhật của Chu Viễn Đình.

Anh mời nhiều bạn học cùng đến KTV gần trường để hát hò. Ban đầu Chu Y Y định cùng, vì để thoải mái vui chơi với bạn bè, nhưng Chu Viễn Đình nhất quyết kéo cô .

Tuổi trẻ tụ họp, khí náo nhiệt rực rỡ, chuyện bằng đủ thứ từ lóng mạng mà cô từng thấy, hiểu gì cả.

Cô ghé gần hỏi Tiết Bùi:

"Anh hiểu bọn họ đang ?"

Tiết Bùi chỉ , lắc đầu.

 

Loading...