Khi Anh Nhìn Lại - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-09-20 13:41:37
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh ôm cô vẫn dịu dàng như khi, bàn tay rộng lớn đặt ở bên hông, Chu Y Y cảm nhận các đốt ngón tay đang siết chặt, cảm nhận bờ vai ngừng run rẩy, cảm nhận nỗi bi thương đang dâng trào nơi .

Cô như bỗng hiểu , vì đối mặt với sự thật — nếu thể lựa chọn, cô cũng tất cả những điều .

"Anh nhiều điều sai, nhưng nguồn cơn của từng việc đều để tổn thương em. Anh thà tự tổn thương bản , cũng tổn thương em. Anh hy vọng chúng thể bắt đầu từ đầu, thật ... nhưng nếu như , thì em mãi mãi sẽ về bên ."

Nước mắt của Tiết Bùi thấm áo cô, nóng bỏng như thiêu cháy vải áo.

"Anh sẽ một ngày em phát hiện , nhưng ngờ đến nhanh như ... nhanh đến mức, khi mà em còn kịp yêu ."

Câu cuối cùng khiến dày cô chợt nhói lên, cổ họng cũng trở nên chua xót.

"Anh , khi em chuyện , trong lòng em... bao nhiêu phần?"

Câu hỏi khiến Chu Y Y im lặng suy nghĩ hồi lâu.

Cô nhớ tới mỗi than phiền chuyện công việc, luôn nhẫn nại trả lời một đoạn dài để an ủi cô; Cô nhớ đêm ở Hải Thành, từng : "Nếu đầu tiên cùng em ngắm bình minh là thì mấy".

Cô nhớ đến lúc trời mưa, cõng cô qua con đường ngập nước, đôi giày da của dính đầy bùn đất...

Cuối cùng, cô nhẹ nhàng trả lời: "Chắc 50 phần."

Khóe miệng Tiết Bùi khẽ nhếch, khổ: "Vậy mà tiếc thật đấy... Hóa còn thiếu mười phần nữa mới đạt tiêu chuẩn."

Đêm khuya, hai cùng một chiếc giường.

Chu Y Y đang ngẩn ngơ ánh trăng ngoài cửa sổ, bỗng Tiết Bùi : "Ngày mai công tác, chắc đến tuần mới về."

"Ừ."

Sáng hôm , khi Chu Y Y thức dậy thì Tiết Bùi khỏi nhà.

Căn phòng quen thuộc đến mức chỉ cần liếc tủ quần áo, cô nhận những bộ đồ nào đang thiếu — chính là những bộ quần áo mấy hôm cô cùng mua.

Sau khi rửa mặt đồ chuẩn ngoài, Chúc Chúc bỗng dụi dụi chân cô, kêu "meo" một tiếng, chạy thẳng về phía phòng ăn.

Chu Y Y trong, lúc mới thấy bàn ăn đặt sẵn sandwich và sữa, bên cạnh là một tờ ghi chú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-anh-nhin-lai/chuong-240.html.]

Trên đó :

【Anh nhờ Chúc Chúc nhắc em, nhớ ăn sáng đấy.】

nét chữ của Tiết Bùi, bữa sáng chuẩn , trong lòng nên lời là cảm xúc gì.

Trước khi khỏi nhà, cô cúi xoa đầu Chúc Chúc.

Mấy ngày Tiết Bùi công tác, Chu Khi Ngự giữa họ xảy chuyện gì, thỉnh thoảng vẫn nhắn tin trêu chọc cô ——

【 Loại như Tiết Bùi đúng nên xuất hiện giữa đám đông, quá nổi bật, xem, buổi họp báo mắt game mới của tụi , chỉ lo ngắm mặt nó, ai còn chú ý đến game nữa? 】

【 Nói thật nhé, Tiết Bùi công tác hình như tâm trạng lắm, nóc nhà mắng nữa ? về phía em, cứ mắng cho dữ , dạo nó khoe khoang quá mức, cả công ty ai cũng Tiết Bùi đang "chìm trong biển tình", c.h.ế.t mất. 】

Chỉ từ những dòng tin của Chu Khi Ngự, cô dường như cũng hình dung bộ dạng lúc đó của Tiết Bùi.

Giống như cô mang cơm đến công ty cho , buổi tối về nhà, giường lập tức sức lấy lòng cô.

Khi kết thúc, ôm cô ngủ.

Anh : "Hôm nay, cảm thấy hạnh phúc nhất thế giới, ai thể hạnh phúc hơn ."

Buổi trưa, cô ăn cùng Hiểu Vân ở một quán cà phê.

Lúc đang đợi đồ ăn, cô bỗng nhớ đến chuyện Chu Khi Ngự , lập tức lên mạng tìm kiếm.

Khi món ăn mang lên, Hiểu Vân nghiêng đầu màn hình điện thoại cô, trêu: "Nhớ bạn trai ? Anh mới công tác mấy ngày mà nhớ ?"

Trên điện thoại, cô đang xem buổi họp báo phát sóng trực tiếp của game do Tiết Bùi phụ trách.

: "Không , chỉ là tiện tay mở xem thôi."

Biểu cảm của cô phần mất tự nhiên, vội vàng úp điện thoại xuống.

còn thấy hình ảnh nữa, nhưng âm thanh quen thuộc của Tiết Bùi vẫn vang lên rõ ràng qua tai Bluetooth.

Khác với giọng điệu thường ngày khi trò chuyện cùng cô, lúc phát biểu, giọng một sức hút trưởng thành khó diễn tả, ngữ điệu rõ ràng, tiết tấu nhịp nhàng, khiến cô nhớ hồi trung học, khi từng đại diện học sinh mới lên phát biểu. Khi đó ánh mắt đều đổ dồn về phía , còn cô thì thầm một chút tự hào.

 

Loading...