Khi Anh Nhìn Lại - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-09-20 10:55:54
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắp tan ca, Hiểu Vân dậy khỏi chỗ , tìm Chu Y Y. Buổi sáng cô nộp đơn xin phê duyệt một đề xuất, đến giờ vẫn duyệt. Cô dám tự tìm Tổng giám đốc Tiêu, đành nhờ Chu Y Y giúp thúc giục một chút.

Vừa nãy cô thấy Chu Y Y cầm ly ngoài, đoán chắc là pha cà phê ở phòng nước.

Cô đẩy cửa phòng nước , quả nhiên thấy Chu Y Y đang nghiêng máy lọc nước, rót nước. trong ly sứ nước đầy đến mức gần tràn , Chu Y Y đang thất thần. Hiểu Vân phản ứng nhanh, vội vàng chạy tới tắt vòi nước, rút ly khỏi khay.

Nước nóng, cô rụt tay .

"Nguy hiểm thật đấy, suýt nữa là tràn khắp nơi ."

Lúc Chu Y Y mới nhận đang thất thần, nhận cái ly, cảm ơn cô.

"Cậu , hôm nay cứ ngơ ngẩn mãi," Hiểu Vân tò mò hỏi, "Có vì Tổng Hoàng phát cáu lúc họp sáng nay ?"

Sáng nay, Tổng Hoàng bỗng nhiên nổi nóng trong cuộc họp buổi sáng, gọi từng lãnh đạo mắng một trận. Mọi đều đoán sếp lớn mắng, nên mới trút giận lên cấp .

"Không ."

"Vậy là cãi với bạn trai ?" Hiểu Vân tự bác bỏ, " tớ thấy hai chắc chẳng cãi nổi . Anh trai như , cái mặt đó thôi là bao nhiêu tức giận cũng tan biến ."

Hiểu Vân đang đùa, nhưng Chu Y Y .

Cô chuyển chủ đề: "Cậu tìm tớ chuyện gì ?"

Hiểu Vân ngượng, đưa tay chọc nhẹ vai cô: "Đơn xin của tớ Tiêu tổng vẫn duyệt, thể giúp tớ nhắc một tiếng ?"

"Được, lát nữa tớ tìm ông ."

"Cảm ơn sếp nhé!" Hiểu Vân vui vẻ nịnh nọt, cầm lấy ly sứ trong tay cô, "Vậy để tớ giúp mang cà phê về, tranh thủ luôn , kẻo lát nữa Tiêu tổng tan ca mất."

Không nỡ từ chối sự nũng nịu của Hiểu Vân, Chu Y Y đành đồng ý.

Sau khi đến văn phòng của Tiêu tổng, cũng gần đến giờ tan ca. Gần đây công việc nhiều, tan ca sớm. Chưa đến bảy giờ, trong văn phòng chỉ còn cô và Hiểu Vân.

Hiểu Vân kéo cô cùng về, nhưng Chu Y Y lắc đầu: "Tớ còn chút việc xong, về ."

Thật thì chẳng việc gì, cô chỉ là tạm thời về nhà.

Những lời của Lý Trú buổi sáng cứ vang vọng mãi bên tai cô:

"Giờ chẳng còn gì để mất, cũng sợ Tiết Bùi trả thù, nhất định cho em tất cả sự thật.

Số tiền nợ đây, đều là do Tiết Bùi gài bẫy. Người tìm đến để đầu tư thiết y tế chính là , lừa cái đó thể kiếm lời to, còn bảo tìm để bán , dồn hết vốn liếng , đó dẫn vay mượn. Rồi đột nhiên một ngày, liên lạc với , lô hàng đó thì mắc kẹt ở chỗ .

Hắn cố ý gài bẫy, để sa chân , em hạnh phúc, nên dùng những thủ đoạn bẩn thỉu để chia rẽ chúng ..."

Giữa mùa hè nắng gắt, cô cảm thấy như luồng khí lạnh thấm từ lên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-anh-nhin-lai/chuong-238.html.]

Làm thể tin , đang sống chung với cô hiện tại, từng trực tiếp hoặc gián tiếp phá vỡ niềm tin của cô hôn nhân.

đối mặt với như thế nào.

Mãi đến lúc chuyến tàu điện ngầm cuối cùng gần kết thúc hoạt động, cô mới rời khỏi công ty.

Đến lầu, cô phát hiện xe của Tiết Bùi đang đậu bên đường.

Không đợi bao lâu.

Đèn đường dành cho bộ lúc chuyển đỏ, cô bên đường, qua dòng xe cộ về phía .

Trong bóng tối, Tiết Bùi dựa xe, đang cúi đầu xem điện thoại. Khi nghiêm túc một khí chất khiến dám đến gần, môi mím chặt, khuôn mặt biểu cảm, khiến khác cảm thấy khó tiếp cận.

Một lúc , như thường lệ, ngẩng đầu lên tầng công ty nơi cô việc, thấy đèn tắt, ánh mắt lập tức hướng xuống. Khi thấy cô đang phía đối diện, ánh mắt Tiết Bùi sáng lên, cuối cùng cũng nở nụ .

Gió đêm thổi bay tóc mái . Chu Y Y bỗng nhiên nhận , tóc dường như dài hơn .

qua lối bộ, càng đến gần, cô cảm thấy cảm giác khi thấy là oán hận, mà là... nên giận ai.

Anh đưa tay xoa đầu cô: "Tăng ca đến giờ , mệt ?"

Chu Y Y lắc đầu: "Vẫn ."

"Anh nghĩ, nghỉ luôn."

Cô ngạc nhiên ngẩng đầu: "Hả?"

"Để em nuôi ," Tiết Bùi trêu chọc, "Sau lo chăm sóc cuộc sống hàng ngày của em, nấu cơm, đưa đón em , thấy ?"

"Em nuôi nổi ."

Tiết Bùi mỉm : "Anh dễ nuôi lắm, còn thể giúp em quản lý tài chính, ích ?"

Chu Y Y bỗng ngẩng đầu , ánh mắt xa lạ, đầy hỗn loạn, thất vọng và đau khổ, khiến lập tức hoảng loạn, tim như lỡ một nhịp.

"Sao ? Anh gì sai ?"

"Không gì, về , khuya ."

Cô vốn định "Về nhà ", nhưng đến miệng sửa thành "về ".

Trên đường về, Chu Y Y đeo tai , ngoài cửa sổ, nhưng bên ngoài tối đen như mực, chẳng gì để ngắm.

Tiết Bùi nhận , cô chỉ là chuyện với .

Rõ ràng lâu đây, cô còn bảo mang cơm đến công ty, thì đó là đỉnh điểm của sự hạnh phúc.

Loading...