Khi đến lầu, cô bảo Tiết Bùi thả cô xuống, nhưng cõng cô lên tận nhà.
Từ tầng một lên tầng bốn.
Cầu thang ở đây độ cao giữa các bậc lớn hơn nhà ở thông thường, bình thường chỉ cô thôi cũng thấy hụt .
"Không mệt ?"
"Trước mặt em, dám than mệt."
Cô tò mò: "Vì ?"
"Sợ em thấy vô dụng."
"..."
Cuối cùng, khi đưa cô đến cửa nhà, Tiết Bùi lên tiếng hỏi: "Tối nay thể—"
Chưa kịp hết câu, Chu Y Y hiểu ngay ý , lập tức lắc đầu: "Không ."
Sáng mai cô cuộc họp, dậy sớm. Nếu thức khuya nữa, cô sợ sáng dậy nổi.
"Anh chỉ ôm em thôi, gì cả."
"Không ," Chu Y Y vẫn lắc đầu, đẩy cửa, "Muộn , mau về nghỉ ngơi ."
"Ừ."
Tâm trạng của Tiết Bùi chùng xuống.
Trên đường lái xe về, cửa sổ xe hạ xuống một nửa, gió đêm kèm theo mưa phùn lùa trong.
Trong xe đang phát nhạc cổ điển nhẹ nhàng, nhưng Tiết Bùi lơ đãng nhớ tình huống , càng nghĩ càng thấy gì đó đúng.
Hôm đó khi kết thúc, cô lưng ngủ, sáng hôm cũng chuyện gì nhiều với .
Cô bắt đầu chán ?
Ý nghĩ đó như một nút thắt trong lòng , cuối cùng, đến khi cơ hội, quyết định kiểm chứng.
Anh cố ý trêu chọc cô, ép cô lên tiếng cầu xin.
Trong mắt cô ánh lên lớp sương mỏng.
Anh khàn giọng hỏi: "Thích ?"
"Ừm."
Lúc đó, cô thể thành thật.
Anh ngậm lấy ngón tay cô, li.ếm m.út, xoay vòng.
"Vậy tối nay, để phục vụ em."
—
Kỳ nghỉ lễ Quốc tế Lao động, Chu Y Y về quê cũng du lịch, chỉ ở nhà ngủ suốt bốn ngày.
Mãi đến ngày cuối cùng của kỳ nghỉ, Tiết Bùi hẹn cô xem phim.
Sau khi mua bắp rang bơ, gần đến giờ chiếu phim, họ đến cổng soát vé.
Đột nhiên gọi cô từ phía : "Y Y?"
Giọng chắc chắn.
thấy tiếng , Chu Y Y lập tức nhận là ai, lưng cô cứng đờ trong chốc lát.
Khoảnh khắc đó, cô theo phản xạ buông tay Tiết Bùi , nhưng do dự vài giây.
Trong vài giây đó, cô sang Tiết Bùi, trong đầu lóe lên một ý nghĩ – nếu bây giờ cô buông tay, lẽ sẽ suy nghĩ linh tinh lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-anh-nhin-lai/chuong-232.html.]
Bàn tay định buông cô nắm chặt .
Tiết Bùi cũng sang cô.
Chu Thiến bước tới gần, cô cùng một bạn.
Từ xa, bạn cô một trai phía trông trai, kêu cô mau đến xem, chỉ tiếc là bạn gái .
Chu Thiến ban đầu chẳng mấy hứng thú, định xếp hàng mua bắp rang, cho đến khi thấy bóng lưng quen thuộc của hai đó, cô giật , ánh mắt dời xuống thấy tay Tiết Bùi và Chu Y Y đang đan chặt lấy .
Lúc đó, đầu óc cô trống rỗng.
Chuyện lớn thế mà Chu Y Y bao giờ kể với cô.
"Hai là—" ánh mắt Chu Thiến lướt qua giữa hai họ, "Trời ơi, như tớ nghĩ ?"
Tay của hai họ càng nắm chặt hơn.
Bộ phim chiếu gì lúc đó còn quan trọng, đến nửa phim mà trong đầu Chu Thiến vẫn là cảnh hai nắm tay khi nãy.
Chu Y Y và Tiết Bùi ở bên .
Trời ơi.
Chu Thiến vốn giữ bí mật giỏi, xem xong phim nhắn ngay chuyện cho một bạn nữ khác trong lớp.
Từ cô đầu mối, tin tức lan nhanh chóng mặt.
Đến khi Chu Y Y gội đầu xong bước từ phòng tắm buổi tối, cầm điện thoại thấy nhóm lớp hơn 500 tin nhắn, là những lời như "Chúc trăm năm hạnh phúc, bên dài lâu!"
Chu Thiến cũng nhắn riêng một loạt tin:
【Tớ , tớ chỉ kể cho mỗi Chu Tân thôi, những khác thế nào liên quan tớ nha!】
【Cậu giận chứ? Tớ hứa bậy nữa, hu hu】
【Tớ cũng ngờ Chu Tân với lớp trưởng, đúng là cái miệng lớn quá.】
Mười phút .
【Tiết Bùi phát mấy vạn tiền lì xì trong nhóm .】
【Cảnh tượng còn rầm rộ hơn cả đám cưới nữa.】
【Anh là theo đuổi , theo đuổi nhiều năm , thật ?! Sao từng kể cho tớ , chúng là chị em !】
【Tớ ghen tị quá, chắc đây là sự thật , hu hu】
Hơn 500 tin nhắn, cô chỉ vài trang, tin mới cứ liên tục nhảy lên.
Lúc kéo xuống, cẩn thận bấm một bao lì xì nhận hết.
Trong danh sách nhận, cô thấy tên "Lý Trú".
Cô sững vài giây, lâu cô tin gì về , kể từ chạm mặt vội vã trong bệnh viện đầu năm, hai gặp nữa.
Trong vòng bạn bè của , tất cả bài đăng cũng xóa hết, còn thấy gì.
—
Sau kỳ nghỉ lễ, Chu Y Y bận rộn lên kế hoạch cho Lễ hội mua sắm tháng 6, lên mạng tìm thông tin thuê nhà.
Con gái của chủ nhà du học đây về nước, căn nhà thể tiếp tục cho thuê, chủ nhà yêu cầu cô nhanh chóng tìm nhà mới và chuyển .
Ban đầu còn vài tháng nữa mới hết hợp đồng, giờ đột ngột kết thúc sớm khiến cô rối tung cả lên.
Lúc ăn cơm và , chỉ cần thời gian rảnh là cô lướt các nền tảng thuê nhà, nhưng phần lớn đánh giá đều cho rằng ảnh khớp với thực tế.
Giờ nghỉ trưa, cô tàu điện đến khu Tây Thành để xem nhà, một căn giá thuê hợp lý, nhưng cách bố trí cực kỳ kỳ lạ – nhà vệ sinh và bếp chung một gian, hề vách ngăn, chỉ một tấm rèm treo ở giữa.
Xem nhà suốt một tuần, vẫn tìm căn phù hợp – thì giá quá cao, thì thời gian quá lâu.