Khi Anh Nhìn Lại - Chương 217
Cập nhật lúc: 2025-09-15 13:52:46
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô Tú Trân liền hỏi :
"Thế mỗi tháng hai đứa con gái chị đưa chị bao nhiêu tiền sinh hoạt?"
Nhắc đến chuyện , dì nhỏ lập tức im bặt.
"Chắc là chẳng đồng nào nhỉ," Ngô Tú Trân với vẻ mặt đắc thắng như thắng một ván mạt chược, giọng càng thêm vang dội, "Y Y nhà mỗi tháng đưa và Kiến Hưng năm nghìn tệ đấy, mấy món đồ nội thất mới trong nhà đều là Y Y mua, chị xem, kiếm tiền ích ..."
Sau vài hiệp đấu khẩu, Ngô Tú Trân thắng , Chu Kiến Hưng và chú nhỏ cả buổi chen nổi câu nào.
Bao năm nay, đây là đầu tiên Ngô Tú Trân bảo vệ cô mặt họ hàng, khiến cô nghẹn ngào xúc động.
Ăn cơm xong, Ngô Tú Trân mang bao tay rửa bát trong bếp, cô bước tới giúp.
"Mẹ, để con rửa cho, nghỉ ."
"Ừ, chút mà đau lưng mỏi gối , già , nhận ."
Ngô Tú Trân cởi tạp dề đưa cho cô.
Lúc Chu Kiến Hưng vặn bếp lấy nước, Ngô Tú Trân như sực nhớ gì đó, nhắc ông:
"Em gửi một bài qua WeChat , lát nữa nhớ xem nhé."
Chu Kiến Hưng vẫn còn ngơ ngác:
"Bài gì cơ?"
"Là Tiết Bùi gửi mấy hôm đấy, lắm," Ngô Tú Trân nhịn khen, "Anh xem, học nhiều đúng là khác, tầm cũng rộng hơn ."
Nghe đến tên Tiết Bùi, động tác của Chu Y Y cũng chậm một chút, nhưng Ngô Tú Trân thêm gì nữa.
Đợi cô rửa bát xong bước khỏi bếp, thấy Chu Kiến Hưng đang đeo kính lão ghế sofa chăm chú điện thoại, miệng lẩm bẩm điều gì đó.
Chắc là đang bài Ngô Tú Trân nhắc.
Cô thấy tò mò, gần thử, trong lòng cảm động buồn .
Trên tiêu đề bài ghi:
"Tết nhất tuyệt đối đừng giục con cái kết hôn, lý do bảy khiến suy ngẫm."
Hóa sớm đoán Ngô Tú Trân sẽ giục cô kết hôn dịp Tết, nên chuẩn sẵn sàng từ .
Buổi chiều, cô đến nhà Tiết Bùi tìm Chúc Chúc.
Đến nơi, dì Tiết đang tỉa hoa, chuẩn c*m v** lọ.
"Y Y đến ?"
Cô mỉm đáp , tới giúp một tay, quanh phòng khách mà thấy bóng dáng Châu Châu , hộp mèo cũng trống, gầm sofa cũng .
Dì Tiết như hiểu ý cô:
"Đang tìm Chúc Chúc hả?"
"Vâng, nó trốn ngủ ạ?"
"Nó đang ở trong phòng Tiết Bùi đấy," dì Tiết hiền hòa, "Chúc Chúc mấy hôm nay bám nó ghê lắm, cũng theo. Nói mới thấy lạ, thằng bé đây thích động vật chút nào, giờ thì đổi tính ."
Cắm hoa xong, Chu Y Y đến phòng Tiết Bùi tìm Chúc Chúc.
Cửa phòng chỉ khép hờ, cô gõ nhẹ mới bước .
Tiết Bùi đang việc máy tính, Chúc Chúc cạnh khuỷu tay , đôi mắt to tròn chăm chú gõ bàn phím, mà hề quấy phá, chỉ ngoan ngoãn ở bên cạnh.
Khung cảnh thật giống một gia đình. Cô lặng lẽ một lúc từ phía .
Tiết Bùi tháo tai , mới phát hiện bước , đầu , thấy là cô thì ánh mắt sáng lên.
Chu Y Y bước đến, bế Chúc Chúc lên, xuống mép giường:
"Sao nó ngoan thế ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-anh-nhin-lai/chuong-217.html.]
Bình thường ở nhà trọ thì nó nghịch ngợm lắm, giờ thì dính và lời.
"Có lẽ là do dạy ." Tiết Bùi cố tình ngừng một chút chậm rãi ,
"Em xem, bây giờ bọn tính là một nhà ba ?"
Chu Y Y trả lời, cúi đầu gãi đầu Châu Châu, nó lim dim đôi mắt vì thích, chẳng mấy chốc ngủ say.
Không từ lúc nào Tiết Bùi cạnh cô, cả nghiêng về phía vai cô, mùi sữa tắm dịu nhẹ lan mũi. Cô cánh cửa vẫn đóng, đưa tay đẩy đầu .
Dì vẫn đang ở phòng khách, lỡ mà thấy thì nguy.
Tiết Bùi hiểu ý, dậy đóng cửa phòng .
cửa đóng, khí lập tức trở nên mờ ám, một luồng tín hiệu mập mờ bí mật lan tỏa trong gian.
Chiều mùa đông, ngoài cửa sổ là một màu trắng xóa, cành cây phủ đầy tuyết tan, chim bay lượn giữa bầu trời.
Thế giới tinh khôi như chính khoảnh khắc nụ hôn đang diễn trong phòng. Là chủ động.
Nụ hôn sâu nhưng mang chút d.ục vọ.ng nào, mềm mại và ngượng ngùng, một sự dò dẫm tinh tế. Vạt áo níu chặt, căng thẳng đến mức thể nhịp tim của .
Đây là nụ hôn đầu tiên của họ, nhưng khiến hồi hộp hơn cả đêm Giao thừa.
Anh thể cảm nhận , cô từ chối sự gần gũi của .
Chẳng lẽ điều đó nghĩa là, cô cũng chút tình cảm với ?
Mà lúc , trong đầu Chu Y Y chỉ hiện lên bốn chữ: "Sắc trí mê".
Buổi tối, họ cùng dạo chợ đêm.
Gần trường Trung học 1 Đồng Thành một con phố bộ nhộn nhịp. Hồi còn học, Chu Y Y thường xuyên đến đây, ở đây đồ ăn, cũng bán các món đồ thủ công, quần áo, giá cả rẻ.
Đã nhiều năm cô đến chỗ , tối nay là bỗng nhiên nổi hứng nên xem .
Bên đường đang rao bán áo thun giá 19.9 tệ một cái, Tiết Bùi liếc về phía đó.
Ông chủ buôn bán, thấy họ là một đôi yêu liền lấy hai chiếc áo thun, một đen một trắng, in hình đôi lứa giống ở giữa, lập tức mời chào.
Chu Y Y một câu từ chối, nhưng Tiết Bùi yên, mắt vẫn chằm chằm hai cái áo đó.
Cô khó tin hỏi: "Đừng là ... mua đấy chứ?"
"Ừ, chúng mua ."
Chỉ trong khoảnh khắc đó, Tiết Bùi chợt nhớ đến việc Chu Y Y và Lý Trú đồ đôi với . Họ bên lâu như , mà và cô chẳng gì cả.
Nghe câu trả lời chắc chắn của , Chu Y Y xác nhận nữa.
"Anh thật sự thích ?"
"Ừ."
"Mua mặc ?"
Tiết Bùi đáp nhanh: "Có chứ."
Chu Y Y do dự nhận lấy áo từ tay ông chủ, đưa lên ướm thử Tiết Bùi, quả thực là lệch tông. Cô nhoẻn miệng , với Tiết Bùi: "Được, để em tặng ."
Cô tiến lên quét mã QR để thanh toán, đầu thấy Tiết Bùi đang cô , trông tâm trạng .
Không là đang vui vì điều gì.
Trên đường trở về, Tiết Bùi cái túi hàng trong tay.
Anh nghĩ, cuối cùng cũng món đồ đôi đầu tiên với cô – một chiếc áo thun màu đen giá 19.9 tệ.