Khai Phá Cổ Mộ - Chương 204 – Đinh Trấn Hồn.
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:36:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong dân gian, khi chôn cất thường dùng quan tài đen mà dùng quan tài đỏ, mang ý nghĩa qua đời thanh thản, trọn vẹn. Còn quan tài đen là dành cho những c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, gặp nạn mà mất.
kể cả là c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng, cũng ai dùng đến đinh trấn hồn. Loại đinh sẽ đóng chặt linh hồn c.h.ế.t trong quan tài, khiến họ vĩnh viễn cơ hội đầu thai…
Không thù hận sâu nặng, cũng bản lĩnh ác độc, thì tuyệt đối ai dám dùng đến thứ đó!
Chính vì , cái c.h.ế.t của nhà Yến Đạo Thừa càng khiến thấy khó hiểu. Cho dù dân làng hận ông đến mức nào nữa, c.h.ế.t thì đèn tắt, ân oán đều hóa thành mây khói. Lẽ nào họ cần dùng đinh trấn hồn để nhốt cả nhà ông trong căn nhà dữ đời đời kiếp kiếp?
Lão Giang liếc một vòng :
“Dân làng ở đây nào thứ tà thuật độc ác . Theo thấy, cái c.h.ế.t của nhà Yến Đạo Thừa chắc chắn liên quan đến ác quỷ vùng Tây Xuyên. Còn đinh trấn hồn… tám phần là kiệt tác của bọn chúng.”
“Đờ đẫn cái gì? Tiếp tục cạy !”
Lão Giang đúng là mặt mũi mà , bản thì ung dung đó rít thuốc, để – một đứa nhỏ yếu ớt tội nghiệp, đáng thương mở quan tài.
nhịn mà lầm bầm c.h.ử.i một câu, nhưng vẫn cúi đầu cạy tiếp.
Dù là ban ngày, căn nhà vẫn âm khí đến rợn . Gió lạnh thỉnh thoảng lùa qua, phát những tiếng hú như tiếng than, khiến sợ đến mức liên tục lẩm bẩm:
“Có quỷ xin đừng trách, quỷ xin đừng trách…”
“Dù các biến thành yêu quái thành quỷ, cũng đừng tìm . Hãy tìm cái ông đang lưng hút t.h.u.ố.c . Là ông bảo mở quan tài, chỉ là kẻ ép buộc thôi…”
Khi cạy đến chiếc đinh trấn hồn cuối cùng, đưa lưỡi xẻng công binh một góc, theo tiếng “rắc” vang lên giòn lạnh, nắp quan tài bẩy mở.
điều ngờ nhất là bên trong xác , mà là một đám cóc xanh nhớt nháp. Từng cục thịt lổn nhổn phập phồng theo nhịp thở, xí đến buồn nôn, còn bốc lên mùi hôi thối nồng nặc khiến suýt ngã lăn mà nôn c.h.ế.t sống .
cúi gập xuống nôn thốc nôn tháo. Lão Giang cũng rõ ràng ngửi thấy mùi ! Ông bịt mũi tiến , đến khi rõ mấy con cóc thì sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.
Lần lão Giang còn rảnh rang mà cùng cạy tiếp ba chiếc quan tài còn . Kết quảbên trong là xác cóc, nhiều đến sởn tóc gáy.
cố kìm cơn buồn nôn, phụ ông đậy nắp quan tài , hỏi: “Chuyện gì thế? Người c.h.ế.t mà biến thành cóc ?”
Trước đây chỉ tay chân nhà Yến Đạo Thừa mọc da cóc, nào ngờ bây giờ còn biến thành cóc thật.
Lão Giang đập đầu một cái:
“Bị mùi hôi đầu óc đần hả? Dù họ mọc đầy da cóc thì hình dáng cũng thể biến đổi đến mức hóa thành mấy con cóc nhỏ xíu như thế !”
“Trong vốn nhà Yến Đạo Thừa. Rất thể họ vẫn còn sống.”
Lời của lão Giang như sét đ.á.n.h ngang tai bừng tỉnh. lập tức hiểu bốn cỗ quan tài trong nhà thể chỉ là mồi che mắt, cố ý tạo ảo tượng để đ.á.n.h lạc hướng .
Nói cách khác, bốn quan tài chắc chắn là thủ đoạn của đám ác quỷ Tây Xuyên!
“Vậy giờ nhà Yến Đạo Thừa ở ?” tự thì thầm.
Ánh mắt lão Giang sáng lên. Thấy vẻ mặt đó, lập tức phản ứng: “Lẽ nào… cũng ở trong nhà hát ?”
Phải A Thủy cũng đưa nhà hát. Nếu nhà Yến Đạo Thừa còn sống, tám phần là giam ở đó.
Lông mày lão Giang vẫn nhíu chặt. Trước khi đến đây, chúng nghĩ đến vô khả năng, nhưng duy chỉ nghĩ đến khả năng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khai-pha-co-mo/chuong-204-dinh-tran-hon.html.]
Tưởng rằng bí ẩn thôn Tam Tinh sắp vạch trần, ai ngờ sương mù còn chồng lên sương mù… vẫn còn quá nhiều điều chúng .
Để tránh lộ dấu vết, và lão Giang chỉnh thứ như cũ mới rời khỏi nơi đó.
Trên đường về, chúng thấy đám trộm mộ đeo d.a.o . Chúng tiếp tục lục soát từng nhà từng nhà, e rằng nguyên một ngày cũng xong.
Về đến nhà, đúng lúc tới giờ cơm.
Người đàn ông trung niên thấy chúng liền bảo vợ mua gà với rượu trắng, uống với chúng một trận trò.
“Uống gì mà uống!” Vợ ông kéo tai ông lên. “Tháng lấy gì mua gạo ăn nữa?”
“Thì chẳng đón khách quý ?”
Trước sự năn nỉ của chồng, vợ chỉ đành .
Chờ vợ khỏi, đàn ông trung niên cẩn trọng đóng cửa , mới chúng :
“Các vị, hút điếu t.h.u.ố.c chứ?”
và lão Giang liếc . Lão Giang đưa ông một điếu Hà Đức Môn, còn giúp châm lửa.
Phun một làn khói trắng, đàn ông trung niên hỏi câu đầu tiên khiến giật thót: “Đêm qua mấy vị canh ở sân khấu mấy giờ liền ? Nhìn thấy gì chứ?”
giật , bật thốt lên:
“Anh… ?!”
“Không, giờ mới .” Người đàn ông trung niên nheo mắt nhẹ.
kinh ngạc sang lão Giang. Đối phương quá già đời, mới chẳng qua là đang dò xét !
Lão Giang vội đặt tay lên mu bàn tay , hiệu đừng hoảng. Người đàn ông trung niên quan sát từ đầu đến chân một lượt :
“Quả nhiên các vị sinh viên.”
“Hai vị cũng đây , cái đuôi lòi cả .” Ông ngậm điếu thuốc, mắt híp trong buồng.
Biết phát hiện, Cách Duy Hãn và Ngân Linh đành bước .
Mọi quanh bàn. Lão Giang mở lời:
“Đại ca, tối qua giúp chúng , hôm nay giúp thêm nữa. tin sẽ tố cáo chúng đúng ?”
“Đương nhiên. Từ lúc các vị bước qua cửa, mấy cùng đường với đám trộm mộ .”
Nghe , chúng giấu nữa. Lão Giang lập tức lộ phận:
“Như , chúng đúng là cùng loại với bọn trộm mộ đó. Chúng là bảo vệ quốc bảo.”
Người đàn ông trung niên khoát tay cắt ngang:
“Mấy là mổ gà giữ heo, quan tâm. chỉ hỏi một câu: các thể khiến thôn Tam Tinh trở yên bình như ?”
Lão Giang do dự. Lúc , Cách Duy Hãn lên tiếng bằng giọng Tứ Xuyên đặc sệt:
“Nửa tháng! Nhiều nhất cho nửa tháng. nhất định tóm gọn đám trộm mộ , bắt sạch tù!”
“Không giấu gì , một trợ thủ của từng tới đây nửa năm . Cậu vất vả lắm mới manh mối về quốc bảo, đang định về huyện để báo tin thì chúng g.i.ế.c hại, ném xác xuống sông… với bọn trộm mộ đó cũng là thù sâu như biển.”
Người đàn ông trung niên vốn còn nghĩ Cách Duy Hãn khoác, nhưng đến đó, ông bỗng nhớ gì đó, hỏi ngay:
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Trợ thủ của họ gì tên gì?”
“Lâm Lương Ngọc.” Cách Duy Hãn đáp từng chữ một.
Nói , ông còn lấy trong n.g.ự.c một tấm ảnh chụp chung với Lâm Lương Ngọc. Không hiểu vì , nhưng thấy tấm ảnh , đàn ông trung niên lập tức bỏ hết hoài nghi, gật đầu: “Được. tin các vị.”
Lão Giang nén nổi lòng hiếu kỳ, hỏi:
“Đại ca, giờ thể cho thôn Tam Tinh rốt cuộc xảy chuyện gì ?”
Người đàn ông trung niên nhả một làn khói, xa xăm:
“Chuyện … từ lâu đây …”