Khai Phá Cổ Mộ - Chương 202: Ác Quỷ Xuyên Tây.
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:35:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
ngây ông , một chữ cũng nổi. Lão Giang thì bình tĩnh, mở miệng : “Trùng hợp ?”
Người đàn ông trung niên nhếch miệng , để lộ một hàng răng vàng khè: “Ừ, trùng hợp thật. Hai cũng dậy tiểu ?”
và Lão Giang khựng một chút, liên tục gật đầu. Người đàn ông liếc chúng từ xuống , ánh mắt phần thâm ý: “Hai thằng đàn ông tiểu mà lén lút thế ? Nếu cầm đèn, chắc va .”
May mà đầu óc xoay nhanh, lập tức bộ nhát gan: “ sợ… nên kéo thầy cùng.”
“Cũng . Ở đây đêm đen, đồn ma, khác bên ngoài nhiều.” Người đàn ông , bỗng đưa tay chỉ sang bên trái: “ nhà xí ở bên đó, hai sai hướng .”
“ đúng đúng, ngủ quên cả hướng!” kéo Lão Giang, vội vã về phía nhà xí.
khi chúng định rời , đàn ông gọi giật một tiếng: “Sao chân hai dính nhiều bùn thế?”
Tim thót một cái. Thật lòng mà , ngay cả khi suýt bọn trộm mộ phát hiện, còn căng thẳng đến mức . mặt một đàn ông nông thôn bình thường, cảm giác như thấu , lòng rối tung.
liếc sang Lão Giang, sắc mặt ông cũng chẳng khá hơn. lúc , giọng khàn khàn của đàn ông vang lên từ phía : “Lát hai cởi giày để ngoài cửa, giặt giúp! Không thì bùn dính đầy nhà, bà chửi…”
định cần, thì Lão Giang xoay : “Vậy phiền đại ca !”
Thế là hai bên tạm thời tách trong màn đêm tĩnh lặng. Để tránh nghi ngờ, chúng thật sự đến nhà xí một vòng. Khi , thấy đàn ông biến mất, lúc mới dám gõ cửa phòng.
Vừa thấy chúng về, Ngân Linh mừng mặt, trái , sợ thương.
Cách Duy Hãn mày mò đồ nghề : “Cái con bé tối điếc tai luôn, líu ríu suốt, cứ hỏi hai gặp nguy hiểm .”
“ mà thì thôi, ban đêm ở thôn Tam Tinh đúng là kỳ quái!”
Lão Giang chằm chằm cửa sổ, quan sát thật kỹ để chắc chắn ai lén, mới kể hết chuyện tối nay. Cách Duy Hãn là thông minh, lập tức kết luận rằng sân khấu chắc chắn bí mật, thể cửa động trộm mộ ngay đó. Hắn còn suy đoán: bọn trộm mộ bám lì ở thôn Tam Tinh chịu rời , chắc chắn vì tìm thứ bọn chúng .
Nói cách khác… chúng vẫn còn cơ hội!
Lão Giang nhẹ nhõm như Cách Duy Hãn. Ông vẫn hút thuốc, lông mày nhíu chặt như khóa , trong mắt đầy nặng nề.
hỏi Lão Giang buồn bực thế?
Ông hít một t.h.u.ố.c thật sâu, nhả làn khói trắng dày đặc. Ánh mắt ông lượt từng trong phòng, cuối cùng dừng .
“Lý Kinh Lam, đây luôn thắc mắc đám hát tuồng là ai ? Bây giờ thể khẳng định 100%… bọn chúng chính là Ác Quỷ Xuyên Tây. Và thể… bộ tới thôn Tam Tinh .”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Đây là thứ hai lão Giang nhắc đến cái tên đó. lập tức hỏi:
“Đám đó… đáng sợ lắm ?”
Lão Giang gật đầu:
“. Theo tư liệu của Kỳ Lân thì mấy chục năm bọn chúng quét sạch . Không ngờ như cỏ dại gặp gió xuân, bây giờ tái xuất ở Tứ Xuyên, mà còn là ngay tại thôn Tam Tinh…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khai-pha-co-mo/chuong-202-ac-quy-xuyen-tay.html.]
Ác Quỷ Xuyên Tây thành lập từ cuối đời Thanh, hoạt động chủ yếu ở Tứ Xuyên và vùng Tây Hồ. Bề ngoài chúng chỉ là một đoàn hát rong lang bạt, nhưng thực chất là một nhóm trộm mộ tàn độc nổi danh thiên hạ.
Mỗi nơi chúng đến, đều điều tra mộ phần danh gia vọng tộc. Sau đó nhân cớ dự tiệc cưới, tiệc tang trong làng, lợi dụng thời cơ để đào hầm trộm mộ. Để tránh lộ bí mật, khi lấy đồ, chúng thường g.i.ế.c sạch cả làng!
Già tám mươi, trẻ còn đang bú, thậm chí cả phụ nữ mang thai… cũng tha. Bởi đừng lương thiện, ngay cả dân trộm mộ cũng khinh bỉ và tránh xa chúng, gọi chúng là: Ác Quỷ.
Dân gian còn lưu truyền câu:
“nửa đêm gặp Ác Quỷ, già trẻ đều sống. Dù là Diêm Vương gặp cũng mất đầu.”
Đủ để chúng đáng sợ thế nào!
Lão Giang tiếp: “Lũ Ác Quỷ Xuyên Tây đeo mặt nạ cũng ý nghĩa: khi chúng chuyện thiện thì là mặt trắng; khi tức giận thì là mặt đen; còn khi chuẩn g.i.ế.c … chính là mặt đỏ.”
Lời ông khiến lập tức nổi da gà. Đêm qua thấy chính là một khuôn mặt đỏ rực của Quan Công ? Khi đúng là g.i.ế.c !
Lúc cảm giác như ai đó theo dõi, gáy như con quỷ nhỏ đang thổi lạnh phả từng đợt. lập tức bàn với lão Giang rằng ngày mai nhất định giả vờ ở lì trong nhà, tuyệt đối lộ mặt. Bởi bọn trộm mộ chắc chắn sẽ lục soát cả thôn.
Vấn đề là… đôi vợ chồng tố cáo chúng ?
nhỏ giọng : “Không thì… chúng nên xử lý hai họ…”
vô thức động tác cắt cổ. , lập tức hối hận. kinh hãi chính , tại cái ý nghĩ tàn độc đó bật từ miệng ?
Ngân Linh mắt tròn xoe, che miệng: “Chú với thím đối xử với như … chắc… chắc họ bán chúng .”
Cô bé sang lão Giang. Lão Giang hiếm khi nổi giận với như , mặt ông nghiêm hẳn, giọng nặng nề:
“Lý Kinh Lam, nhớ kỹ cho : Kỳ Lân tuyệt đối g.i.ế.c kẻ vô tội bất cứ lúc nào, bất cứ nơi !”
Ngay cả Cách Duy Hãn cũng nhíu mày, còn vẻ ôn hòa như khi nãy:
“ Cậu trai trẻ , nếu chúng xuống tay với dân vô tội, thì khác gì bọn trộm mộ ? Chúa từng : một biến thành ác quỷ… chỉ vì một niệm sai lầm.”
há miệng giải thích, nhưng thấy lời đều yếu ớt vô nghĩa. May mà Ngân Linh lén bàn đưa bàn tay nhỏ mềm mại của cô bé chạm tay , khẽ kéo kéo.
Cảm giác ấm áp khiến bóng tối trong lòng dần tan .
Không lâu , ngoài cửa đột nhiên xuất hiện một bóng , dáng thì là đàn ông trung niên.
Ông cầm đôi giày của và lão Giang bước . Khoảnh khắc đó, tim suýt bật khỏi lồng ngực, sợ ông mang giày chứng cứ để tố cáo!
lão Giang bình thản như , bảo cứ bình tĩnh. Một lúc , đàn ông , tay vẫn là hai đôi giày…
Khi ông rời , và lão Giang mở hé cửa, đưa tay kéo giày . Đế giày vốn dính bùn đặc rửa sạch, nhưng phần bên vẫn dính bụi, khéo giống như tình trạng giày lúc chiều.
Là trùng hợp? Hay… ông cố ý ?