Chỉ cần cảnh sát không tìm thấy bằng chứng giao dịch mua bán của chúng tôi, chỉ cần tôi một mực khẳng định tôi chỉ gửi nuôi bé gái ở nhà người khác, chắc chắn pháp luật sẽ không thể xử lý theo tội “Lừa bán trẻ em”, cùng lắm chỉ tính tôi tội “Lừa gạt trẻ em”.
“Lừa bán” và “lừa gạt” tuy chỉ khác một chữ, nhưng án phạt lại khác nhau một trời một vực.
Về điểm này, tôi cũng có thừa kinh nghiệm.
7
Bốn giờ rưỡi sáng, tôi quay về nơi ở tạm thời của mình.
Căn 701 tòa nhà số 4 khu chung cư Cúc Viên.
Đúng vậy, ngay dưới tầng căn 801.
Trước khi vào nhà, tôi còn cố ý lên tầng liếc nhìn.
Thi thể người phụ nữ trong khe cửa căn 801 vẫn giữ nguyên trạng lúc tôi rời đi.
Chắc phải đợi đến sáng t.h.i t.h.ể mới bị người ta phát hiện.
Tôi xem xong hiện trường thì lặng lẽ xuống tầng đến cửa căn 701.
Tôi lấy chìa khóa từ dưới tấm thảm chùi chân ở cửa rồi mở cửa đi vào nhà.
Tuy nơi ở này của tôi rất gần hiện trường vụ án, nhưng tôi không hề có ý định chuyển đi nơi khác.
Bởi vì tôi còn có chuyện chưa làm xong.
8
Nhưng tôi vừa mới vào nhà không được bao lâu, hình như nghe thấy ở hành lang bên ngoài… truyền đến tiếng mèo kêu!
Tôi theo bản năng sững sờ.
Bởi vì tiếng kêu vừa rồi trong trẻo và mềm mại, nghe rất quen tai, giống hệt con mèo vừa mới bị tôi bỏ hôm nay.
Tôi tưởng mình bị ảo giác, thế là tôi nín thở áp tai vào cửa lắng nghe.
Đột nhiên tôi lại nghe thấy hai tiếng mèo kêu.
Lần này tiếng kêu rất gần, gần như ngay trước cửa.
Hơn nữa từ âm thanh tôi có thể khẳng định, chắc chắn đây là con mèo mà tôi đã vứt bỏ vào hôm nay.
Lẽ nào con mèo đó tự chạy về sao?
Sao có thể?
Tôi đã bỏ nó lại trong núi lớn cách đây hơn một trăm cây số cơ mà.
9
Thật ra trong khoảnh khắc này, tôi rất muốn mở cửa ra để kiểm tra xem sao.
Nhưng tôi vừa nghĩ đến việc thường ngày mình dựa vào trò lừa gạt này để thu hút người thuê nhà mở cửa.
Tôi lập tức nhụt chí.
Tôi nghĩ tốt nhất mình không nên mắc phải loại sai lầm sơ đẳng này.
Đúng lúc tôi không biết phải làm thế nào, đột nhiên thấy ở dưới cánh cửa, có thứ gì đó bị người ta nhét vào từ khe cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ket-thuc-cua-mot-toi-buon/chuong-2.html.]
Tôi nhìn kỹ lại thì phát hiện đó lại là một tấm ảnh.
Nội dung tấm ảnh là:
Một người mặc đồ đen dắt theo một con mèo đang ngồi xổm trước cửa một căn hộ. Trong lòng hắn còn ôm một cô bé, trông như đang chuẩn bị rời đi. Mà trong khe cửa bên cạnh người mặc đồ đen có một t.h.i t.h.ể phụ nữ be bét m.á.u me đang nằm sấp ngay cửa.
Tôi sững sờ vì người mặc đồ đen trong ảnh chính là tôi! Cô bé trong lòng chính là bé gái vừa bị tôi bắt cóc không lâu trước đó. Còn t.h.i t.h.ể người phụ nữ trong khe cửa chính là mẹ của bé gái trên tầng phòng 801.
Lại có người chụp ảnh lúc tôi bắt cóc bé gái.
Điều khiến tôi cảm thấy dựng tóc gáy hơn là góc chụp của tấm ảnh, không ngờ lại chụp từ trong khe cửa căn 801.
Nói cách khác, ngay lúc đó, còn có người trốn trong căn phòng 801.
Hắn trốn trong khe cửa nhìn tôi!
Thế này thì không ổn rồi, bằng chứng phạm tội của tôi đã rơi vào tay kẻ khác.
Nếu tấm ảnh này rơi vào tay cảnh sát, không chỉ thân phận kẻ buôn người của tôi bị bại lộ, thậm chí tôi còn có khả năng bị kết tội là kẻ g.i.ế.c người.
Tôi vội vàng nhìn qua mắt mèo ra ngoài cửa.
Bên ngoài là một hành lang trống hoác, ngay cả một bóng người cũng không nhìn thấy.
Ngay cả tiếng mèo kêu trước đó cũng không nghe thấy nữa.
10
Tôi tiếp tục nhìn chằm chằm vào tấm ảnh trong tay rất lâu.
Bao gồm cả mặt trước và mặt sau của tấm ảnh.
...
Không biết lại qua bao lâu nữa, bên ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.
Tôi nghe thấy bên ngoài cửa có người đang gọi.
“Đồ ăn đặt của quý khách đã tới, xin mời nhận đồ ăn.”
Tôi nghe xong thì sững lại, tôi đặt đồ ăn hồi nào?
Tôi vội vàng áp mắt vào mắt mèo nhìn một cái.
Nhìn qua mắt mèo, tôi thấy bên ngoài cửa có một anh shipper đang đứng.
Trong tay anh shipper thật sự đang xách một phần đồ ăn.
Anh ta tiếp tục vừa gõ cửa, vừa gọi vào trong nhà.
Tôi không còn cách nào nên vội vàng từ chối qua cửa: “Anh có nhầm không, tôi không có đặt đồ ăn mà.”
Anh shipper cúi đầu nhìn đơn đồ ăn rồi lập tức nói: “Không nhầm đâu ạ, địa chỉ là nhà quý khách, căn 701 tòa nhà số 4 khu dân dân Cúc Viên.”
Tôi nghĩ một lát rồi tiếp tục hỏi: “Có khi nào người khác điền nhầm địa chỉ không?”
Anh shipper nghe xong cũng sững lại.
Ngay sau đó tôi nhìn qua mắt mèo thấy anh shipper chuẩn bị gọi điện cho khách hàng để xác minh địa chỉ.
Ai ngờ anh ta vừa mới bấm số điện thoại của khách hàng.