Kế Thúc Nuốt Gia Sản - Ta Mang Không Gian Dọn Sạch Cả Nhà Hắn - Chương 45: Triều đình loạn lạc ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:10:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Triết vỗ nhẹ cánh tay Thẩm Uyển, đó nhẹ nhàng dậy mở màn hình hiển thị tường.
Đây là camera giám sát xung quanh phòng xe.
Sau khi Thẩm Uyển trọng sinh, thị lực của nàng là 5.2, nàng liền thấy hai quả cầu tuyết màn hình.
Hai quả cầu tuyết chống chân lên và gõ hai cái xe.
Trong xe vang lên tiếng “đùng đùng”.
Thấy , cả hai đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
“Đuổi chúng thôi.” Thẩm Uyển .
Thịt hồ ly hôi, chẳng gì ngon. Lông hồ ly nàng thu thập ít trong suốt quãng đường kinh thành đây , những con xinh hơn hai quả cầu tuyết nhiều, cũng cần thiết gây sát nghiệp tại đây.
Xuyên một chuyến, chuyện quỷ hồn hồ yêu nọ, nàng cũng chút tin .
Vì , nàng thể chọc hai con tuyết hồ thì hơn.
Tạ Triết bật đèn pin, ném vài quả cầu tuyết cuối cùng cũng đuổi hai con hồ ly .
Sau đó cũng động tĩnh gì nữa, hai ngủ một giấc đến sáng.
Ngày hôm , Thẩm Uyển tiếp tục thu củi leo lên, cuối cùng cũng leo đến đỉnh núi hơn ba giờ chiều.
Tìm một đất trống, nàng lấy phòng xe , ăn bữa chiều xong, hai liền bắt đầu mỗi một cây rìu để đập băng đá, thu thập băng đá.
Cũng câu nệ hình dạng gì, dù đập nát là thể thu gian.
Mặc dù bất cứ thứ gì nàng chạm tay đều thể trực tiếp thu gian, nhưng băng đá núi đều là những tảng lớn nguyên khối, dù thu gian cũng chỗ nào để, thể chất đống lên đất nông nghiệp , nơi đó thời gian cấm, mang cũng sẽ tan chảy, chỉ thể dùng rìu chặt vỡ mới thu .
Hai bận rộn núi hai ngày.
Thu thập đầy hơn mười kho chứa đầy băng đá. Hiện tại đỉnh núi trắng xóa gần như là tuyết phủ, băng đá bên nàng thu hết gian.
Số băng đá đủ cho hai nàng và Tạ Triết xa hoa vượt qua hai năm cực nóng sắp tới.
Hơn nữa, mỗi ngày nàng còn thể tự đông đá thêm một ít trong sân nhà .
Ngoài , hai còn bắt ít thỏ rừng, hươu hoang và gấu đen tìm thức ăn núi.
Động vật hình như bất cứ lúc nào cũng thích nghi với môi trường mới nhanh hơn con .
Buổi tối, nàng gắp một miếng cà tím xé tay, mở lời:
“Tối nay ngủ sớm một chút, sáng mai chúng xuống núi thôi, ngoài cũng ba ngày , băng đá cũng thu gần đủ , ở nhà vẫn thoải mái hơn.”
“Được.”
Nói là , sáng sớm hôm , hai thu dọn đồ đạc xuống núi.
Tốc độ xuống núi nhanh hơn nhiều so với lúc lên, đến chân núi còn tới mười giờ.
Khi khỏi núi, Tạ Triết bảo Thẩm Uyển lấy một chiếc xe kéo từ gian , chất đầy củi khô. Hai cũng sang lớp áo bông dày ba lớp.
"Thật sự kéo từ đây ? Vậy e rằng khi về đến nhà là tối muộn ."
Tạ Triết nhạt, "Cứ yên tâm, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ ."
Ngày nào cũng ăn ngon như thế , nếu tìm thêm việc để , e rằng cơ bụng mà Uyển Uyển yêu thích sẽ còn giữ nữa.
Thẩm Uyển thấy sờ bụng , bỗng nghĩ điều gì, : "Đợi về, chúng lắp một máy chạy bộ và xe đạp phát điện trong phòng ngủ . Vừa rèn luyện thể tiết kiệm điện năng."
Nàng cũng cần rèn luyện. Không cần nhiều, mỗi ngày ít nhất cũng chạy ba đến năm cây , để chuẩn cho cuộc chạy nạn ba bốn năm .
Tạ Triết quả thực hề giảm tốc độ vì kéo củi, hai họ đến cổng thành lúc bốn giờ chiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ke-thuc-nuot-gia-san-ta-mang-khong-gian-don-sach-ca-nha-han/chuong-45-trieu-dinh-loan-lac.html.]
Tuy nhiên, thấy binh lực tường thành tăng lên gấp đôi, Thẩm Uyển bỗng nhíu mày.
"A Triết, phát hiện binh lực giữ cổng thành tăng lên ?"
"Ừm." Tạ Triết những đang kiểm tra, "Không chỉ binh lực giữ thành tăng lên, mà việc kiểm tra cũng nghiêm ngặt hơn nhiều."
"Trong thành xảy chuyện ?"
"Hẳn là . Nếu trong thành biến, cổng thành sẽ mở. Đừng nghĩ nữa, lát nữa về hỏi nhà họ Đốc sẽ rõ."
Vào thành, tốc độ chân hai càng lúc càng nhanh.
Một là vì trong lòng họ chuyện cần bàn, hai là tuyết đường phố ngày nào cũng dọn dẹp, nên cũng dễ hơn nhiều.
khi đến gần trung tâm chính phố, Thẩm Uyển vô tình thấy một .
"A Triết, đang khoác áo bông màu xám và quấn khăn xanh đầu , Đại cô và biểu Trương Kiến của ?"
Giữa mùa đông lạnh giá, trời tối sớm, lúc đường phố nhuốm màu xanh xám, nhưng thị lực của hai đều . Tạ Triết theo hướng nàng chỉ, thấy Tạ Xuân Hoa và Trương Kiến, một già một trẻ, đang đút tay tay áo, cúi lưng phố.
"Nương, nương thật sự gặp biểu ca ở đây ? Nương nhớ nhầm chứ? Chúng đây lượn lờ hai ngày mà còn thấy bóng dáng biểu ca , lạnh c.h.ế.t . Mai con nữa ."
Trương Kiến dùng sức giậm chân, cố gắng vận động để cơ thể ấm lên.
Tạ Xuân Hoa cũng ngừng , "Ta chắc chắn. Ta nhớ rõ, mua lương thực ở tiệm ngũ cốc, một đoạn thì ngã, đó thấy biểu ca ngươi. Hắn chắc chắn sống quanh đây."
"Nương cứ khăng khăng sống quanh đây. Lần chẳng là đưa lương thực cho mấy vị lão gia ? Biết chỉ ngang qua đây để giao hàng thôi, chắc chắn sống ở đây."
"Thư của Đại cữu ngươi gửi mấy tháng ngươi xem ? Biểu ca ngươi cưới ai? Là thủ phủ huyện Sùng Dương! Đã là thủ phủ thì mua căn nhà rách nát?"
Trương Kiến còn định gì nữa, Tạ Xuân Hoa nhíu mày thẳng .
"Ngươi đừng nữa! Hôm nay xem là vô vọng , mai tiếp tục. Bây giờ tiệm ngũ cốc và tiệm than đều hạn chế mua, biểu ca ngươi kiểu gì cũng ngoài mua lương thực thôi!"
Ba ngày rình , bà sẽ rình mười ngày. Mười ngày mà vẫn rình , bà sẽ rình một tháng.
Bà tin là gặp cháu trai .
"Lần biểu ca với nương , bảo nương dùng ngân phiếu tích trữ thêm lương thực. Nương chịu tích, giờ thì nhé. Giờ nhận ngân phiếu nữa, trong nhà cũng chẳng còn bao nhiêu lương thực. Dù thì ngày mai con sẽ đến, nương đến thì tự đến ."
Gà Mái Leo Núi
"Tùy ngươi. Ngay từ đầu bảo ngươi đừng theo , chính ngươi cứ đòi theo, giờ thì lạnh chứ gì."
Nói xong, Tạ Xuân Hoa còn quanh một lượt, vẫn thấy bóng dáng quen thuộc nào, chỉ đành thất vọng trở về.
Bà còn về chuẩn bữa tối cho nhà. Nghĩ , giờ cháu trai bà chắc cũng ngoài.
Lại là một ngày thu hoạch gì...
Thẩm Uyển ngay khi xác nhận đó là Tạ Xuân Hoa, lập tức kéo Tạ Triết trốn con hẻm bên cạnh. Nàng tuyệt đối cho khác cơ hội bám víu.
"Trông cái dáng vẻ , chắc là đang rình đấy nhỉ?"
Tuy xa rõ Tạ Xuân Hoa và Trương Kiến gì, nhưng nàng cũng bỏ qua dáng vẻ Tạ Xuân Hoa quanh bốn phía.
Tạ Triết đôi con đang xa, ánh mắt lạnh.
"Thôi . Sau ngoài cẩn thận một chút, đừng để đụng mặt là . Trời lạnh như mà vẫn còn tinh lực rình mò ở đây, xem là ăn uống tệ. Cứ để bà rình ." Đóng băng cũng chẳng c.h.ế.t bà .
Hai đợi Tạ Xuân Hoa xa mới tiếp tục vội vã về nhà.
Vốn dĩ họ định bụng hôm nay quá muộn, sẽ đợi sáng mai mới sang nhà họ Đốc hỏi thăm tình hình, nào ngờ đến cổng nhà thì lúc chạm mặt Đốc Trọng đang vội vã bước từ nhà họ Đốc.
"Đốc đại ca!" Tạ Triết lên tiếng chào.
Đốc Trọng thấy họ cũng sáng mắt lên.
"Tạ , Tiểu Uyển, hai về . Ta chuyện cần với hai đây. Sau cố gắng ít ngoài thôi, triều đình loạn !"