Kế Thúc Nuốt Gia Sản - Ta Mang Không Gian Dọn Sạch Cả Nhà Hắn - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-11-21 07:00:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

(Viên bi)

Cha con Vương Thủ Tài mấy từng thấy cảnh tượng như , Thẩm Uyển tiến lên một bước, bọn họ liền vội vàng lùi một bước.

Thẩm Uyển tới bậc thang cửa, cao xuống nhà họ Vương, cuối cùng về phía Vương đại tẩu.

“Đại tẩu, đông nhi t.ử ở chỗ đây tác dụng . Nếu ngươi thấy tốc độ của nhi t.ử ngươi thể nhanh hơn mũi tên trong tay , thì cứ việc đến gây rối, bất cứ lúc nào cũng sẵn lòng tiếp đón. Chỉ là đến lúc đó, mũi tên sẽ còn rơi xuống đất nữa, mà là cắm nhi t.ử nào của ngươi đấy!”

Nghe lời Thẩm Uyển , thấy mũi tên cắm mặt, Vương đại tẩu còn dám gây rối gì nữa, ngay cả một lời cũng dám nhiều.

Thấy cả nhà họ Vương co rúm như chim cút, Thẩm Uyển cũng chẳng còn hứng thú chịu lạnh cùng bọn họ nữa. Cảnh cáo xong, nàng bảo Tạ Triết nhổ mũi tên mặt Vương đại tẩu về, đóng cửa .

Còn việc đó nhà họ Vương sắp xếp thế nào, nàng cũng quan tâm.

Nhìn bộ dạng của Vương phu nhân, Thẩm Uyển cơ bản thể đoán tám chín phần, cái sân nhà họ Vương , Vương phu nhân giữ nổi.

chuyện đó cũng liên quan đến nàng.

Thẩm Uyển phòng tắm chuẩn một thùng nước nóng cho Tạ Triết ngâm , còn nàng thì siêu thị gian tìm ba chiếc bánh pizza với ba hương vị khác , cho hộp cơm với Tạ Triết một tiếng, chuẩn tìm Đỗng Mộng.

Lúc nàng khỏi cửa, trong ngõ còn bóng dáng nhà họ Vương nữa.

trong sân lớn nhà họ Vương thì náo nhiệt, tiếng ồn ào truyền cả ngoài.

“Bà nội, cháu ở phòng , phòng lớn, cháu ở phòng …”

“Không , nương, đó là phòng của con, con nhường cho đường ca ở…”

“Phòng của ngươi cái gì! Một nha đầu ranh mãnh ở phòng lớn như gì, mau dọn cho đường ca ngươi, ngươi dọn ở cùng phòng với ngươi .”

“Bà nội, nhà cơm ạ, cháu đói quá!”

“Tam tức, ngươi đang cái gì thế hả, mau bếp xem chứ, thấy cháu trai ngươi sắp c.h.ế.t đói !”

“…”

Chỉ những âm thanh , Thẩm Uyển cảm thấy đau đầu.

Nhà họ Đỗng phòng gác cổng chuyên biệt, Thẩm Uyển gõ cửa, lập tức mở cửa mời nàng .

Thẩm Uyển thấy trong tiền sảnh ít , mới phát hiện là Đỗng Trọng (Đại ca nhà họ Đỗng) đến, đưa áo bông cho Đỗng Mộng cùng hai tẩu tẩu và các cháu. Thấy Thẩm Uyển đến, nương t.ử và tiểu của đều thích nàng, nên phiền nhiều, chuẩn về nha môn.

Mạc Nguyệt thấy hộp cơm trong tay Thẩm Uyển, liền nhớ đến món pizza hương vị mới mà Thẩm Uyển hồi sáng, vội vàng kéo Đỗng Trọng .

“Về vội lúc , Tiểu Uyển mang pizza hương vị mới đến, ăn một chút hẵng .”

Đỗng Mộng cũng : “ đó, đúng đó, đại ca, dặn một ít bánh mì, giờ vẫn xong, ca ở lát nữa hãy , lúc đó mang về cho phụ , mẫu cùng nhị ca bọn họ nếm thử. Nhị tẩu vẫn còn ở trong bếp trứng bắc thảo cho nhị ca đấy!”

Đỗng Trọng quả thực chút thèm những món ăn do Thẩm Uyển , nên cũng từ chối.

Thẩm Uyển vốn chỉ định đến đưa pizza về, nhưng Đỗng Mộng giữ để nếm thử bánh mì do nàng .

“Tiểu Uyển, đây là đầu tiên nếm thử bánh mì do , lát nữa nếm thử thật kỹ, xem chỗ nào cần cải tiến . Ta bảo họ theo đúng các bước dạy, nhưng hiểu , hương vị lúc nào cũng cảm thấy ngon bằng .”

Thẩm Uyển đành chịu, chỉ đành xuống nếm thử bánh mì do Đỗng Mộng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ke-thuc-nuot-gia-san-ta-mang-khong-gian-don-sach-ca-nha-han/chuong-37.html.]

Trong lúc chờ bánh mì mang lên, mấy đứa nhỏ như Đỗng Song Song cũng chạy đến.

Đỗng Trọng và Mạc Nguyệt sinh ba nhi t.ử và một nữ nhi: Đại nhi t.ử Đỗng Hằng 12 tuổi, nhị nhi t.ử Đỗng Hằng Thanh 9 tuổi, tam nữ nhi Đỗng Nhất Nhất 7 tuổi, tiểu nhi t.ử Đỗng Hằng Kinh 4 tuổi.

Lão nhị nhà họ Đỗng là Đỗng Tiêu và Đồng Á Lâm sinh ba nhi tử: Đại nhi t.ử Đỗng Hằng Sinh 10 tuổi, nhị nhi t.ử Đỗng Hằng Vệ 8 tuổi, tiểu nhi t.ử Đỗng Hằng Bình 4 tuổi.

Đỗng Song Song thấy Thẩm Uyển, lập tức vui vẻ chạy tới.

“Can nương!”

Thẩm Uyển cũng ôm lấy cô bé. Chẳng gì khác, cô nữ nhi của Đỗng Mộng quả thực dễ thương, ngoan ngoãn, thỉnh thoảng ôm chơi một chút vẫn vui.

Đỗng Song Song còn ôm quả cầu thủy tinh mà nàng tặng, : “Can nương, biểu tỷ bảo cháu hỏi nhận thêm nữ nhi nuôi , tỷ cũng nữ nhi của can nương, hi hi.”

Đỗng Nhất Nhất bên cạnh , quả thật hai mắt sáng lấp lánh về phía Thẩm Uyển. Nàng thực sự hâm mộ biểu Thẩm Uyển can nương, chỉ đủ loại bánh mì, bánh ngọt, còn quả cầu thủy tinh, món đồ quý hiếm mà ngay cả kinh thành cũng . Nếu nàng cũng thể nhận Thẩm dì can nương thì quá.

Thẩm Uyển còn kịp gì, Mạc Nguyệt : “Biểu tỷ của ngươi nào thêm một can nương, biểu tỷ ngươi chỉ là hâm mộ quả cầu thủy tinh trong tay ngươi thôi. Món đồ là đồ chơi lắc lư, bạc là mua , Thẩm dì ngươi chắc chắn cũng còn nữa.” Rồi nàng xoa đầu nữ nhi , “Nhất Nhất nếu thích thì mượn Song Song biểu chơi vài ngày , đại ca ngươi chẳng một cái Cửu Liên Hoàn bằng ngọc tinh xảo , con thể đổi với biểu chơi đấy.”

Mạc Nguyệt Thẩm Uyển thích giao thiệp, hơn nữa hai vợ chồng nàng cũng năng lực, lương thực lương thực, bạc bạc, ngay cả khi trời đột ngột lạnh , họ cũng thể lập tức mua than bạc. Họ cần bám víu nhà họ Đỗng.

Hơn nữa, phần nhiều là nhà họ Đỗng họ chiếm lợi từ Thẩm Uyển.

Trước tiên là cứu Song Song, đó bản vẽ lò sưởi kiểu hầm còn cứu bao nhiêu , đó là đủ loại bánh mì, bánh ngọt, trứng bắc thảo, ớt, cái nào mà do Thẩm Uyển bỏ công sức .

Gà Mái Leo Núi

Họ tuy đưa bạc, nhưng nếu xét về giá trị bạc, chỉ riêng mấy công thức bánh mì thôi thể trở thành bảo vật truyền gia, một nghề thủ công truyền đời, kim ngân châu báu thể đền đáp .

Giờ đây, tiểu cô (cô em chồng) và nhà họ Thẩm một tầng quan hệ con nuôi, nhà họ Thẩm món gì ngon cũng đều sẽ gửi cho tiểu cô, họ cũng ăn lây, thế là đủ .

Việc thắt chặt quan hệ hơn, nàng , nhưng đối với Thẩm Uyển thì chẳng lợi ích gì, trái còn giống như họ đang tơ tưởng thứ trong tay Thẩm Uyển. Chẳng may khéo tổn thương tình cảm của đôi bên, cho nên nàng mới đợi Thẩm Uyển mở lời mà giành để từ chối.

Thẩm Uyển quả thực nhận thêm bất kỳ nữ nhi nuôi nào nữa, kỳ thực bản nàng là một sinh con nuôi con, thể nhận một đứa nữ nhi nuôi là phá lệ , thể nhận thêm đứa thứ hai.

Trong gian của nàng thiếu cầu thủy tinh, chỉ là ở thời đại nàng thể cứ thế mà tùy tiện đưa ngoài.

Tuy nhiên…

Thẩm Uyển xoa đầu Đỗng Song Song, về phía Đỗng Nhất Nhất, vẫy tay: “Nhất Nhất đây Thẩm dì ôm nào.”

Đỗng Nhất Nhất tuy chút thất vọng, nhưng vẫn đến bên cạnh Thẩm Uyển.

Nàng nhỏ giọng gọi: “Thẩm dì.”

Thẩm Uyển nhéo má nàng, : “Nhất Nhất, quả cầu thủy tinh của , Thẩm dì thật sự còn cái thứ hai nữa. Thẩm dì món quà khác tặng cho Nhất Nhất.”

Nói , Thẩm Uyển móc một cái túi thơm thêu trúc xanh từ trong lòng.

Cái là do Tạ Triết thêu cho nàng, nàng là học y, giỏi lắm thì khâu da , chứ thêu thùa thì nàng chịu.

Nàng dốc từ túi thơm hai viên bi trong suốt.

“Nào Nhất Nhất, viên bi tặng cho con, coi như quà sinh nhật sớm Thẩm dì tặng con.”

 

Loading...