Trương bà tử đó ngay cả nửa cái phong thủy sư cũng , nếu cả điều kiêng kỵ cơ bản ? Rõ ràng là lừa tiền!
Chu Thiện lạnh một tiếng, bước nhanh đến lều tranh mà Trương bà tử đang bán thuốc, túm lấy cổ tay bà kéo ống tay áo : "Thuốc của bà nếu thể chữa trăm bệnh, chữa nốt sần của bà!"
Chỉ thấy cổ tay bà đỏ trắng một mảng, cũng là loại mụn mủ các dân làng.
Tất cả dân làng mặt đều hít một khí lạnh.
Chu Thiện túm lấy một bát thuốc đặt mũi ngửi ngửi: "Cũng coi như bà lương tâm, thêm thứ gì linh tinh, chỉ thêm chút tro hương."
Trương bà tử nhất thời phản ứng liền Chu Thiện trấn trụ, bây giờ rõ đây khi đại thế mất: "Cô là ai?"
Chu Thiện lạnh lùng chằm chằm bà : "Ngày thường bà lừa chút tiền thì , bà bây giờ đang hại tính mạng bà !"
Trương bà tử vẫn còn cố chấp: "Con bé ở đây lung tung?"
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Chu Thiện lười biếng một cái: "Nếu cứu bà, e rằng đủ một tháng, bà sẽ thối rữa mà chết."
Trương bà tử chút chột xuống nốt sần cổ tay, ngoài mạnh trong yếu: "Nói, bậy."
Chu Thiện đổ hết những bát "nước thần" kịp bán xuống đất, mới đạm nhiên dân làng: "Tin bà là tin ?"
Tuổi cô tuy nhỏ, trong lời một sức mạnh trấn an lòng . Các dân làng đầu Trương bà tử đang run rẩy, mặt mày xám xịt, lập tức giận thể át: "Được lắm, bà vẫn luôn lừa chúng ."
Trương bà tử thấy sự tình , vặn vẹo, thế mà linh hoạt thoát khỏi tay Chu Thiện, chui đám đông, nhanh chóng biến mất một dãy nhà.
Các dân làng túm lấy đòn gánh định đuổi theo, Chu Thiện cao giọng : "Đừng đuổi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-than-con-o-tn-90/chuong-76.html.]
Những dân làng đau lòng vô cùng: "Lừa của chúng một khoản tiền lớn."
Chu Thiện một cái, ném một cái túi vải xanh: "Đều ở đây, một xu thiếu."
Trương bà tử cả đời từng trải, thể ngờ hôm nay một đứa trẻ con phá đám hai .
Các dân làng mới lừa, đối với cô cũng tin tưởng lắm, chỉ cô mới lén lút ở ngoài làng với Vương Linh Tú.
Chu Thiện bất đắc dĩ, chỉ cho thấy là thầy phong thủy do hiệu trưởng Long mời đến, vì làng Vương Gia giải quyết kiếp nạn .
Các dân làng đều chút bán tín bán nghi.
Cuối cùng vẫn là vợ của hiệu trưởng Long lấy chiếc điện thoại bàn duy nhất trong làng gọi cho ông, mới xác nhận phận của Chu Thiện.
Các dân làng mới tin tưởng, cô bé mười mấy tuổi , thật sự là thầy phong thủy!
Người đầu là trưởng làng Vương Gia, ông nhíu chặt mày hút điếu thuốc, hồi lâu mới thở dài : "Hiệu trưởng Long là một con rể , đáng tiếc cưới vợ hiền," ông lắc đầu, "Nếu là con bé Hỉ Nhi—"
Nói đến Vương Hỉ, trong mắt trưởng làng Vương thế mà cũng chút vẩn đục.
Năm đó Vương Hỉ hoạt bát xinh , hiếu kính trưởng bối, nhắc đến cô ai cũng khen, ngờ cuối cùng c.h.ế.t thảm còn mang tiếng suốt hơn hai mươi năm.
đến Vương Hỉ, các dân làng đều chút sợ hãi, rõ ràng là cái thuyết nữ quỷ dọa sợ.
Chu Thiện nhíu mày, bảo các dân làng dẫn cô đến mộ mới của Vương Hỉ xem.
Đến nơi, Chu Thiện vê một nắm đất vàng đặt mũi ngửi ngửi, cô ngẩng đầu lên ngược chút mờ mịt: "Vương Hỉ cũng biến thành ma quỷ."