Lời còn dứt, Lương Vi từ đĩa hoa quả cầm lấy con d.a.o gọt hoa quả sớm rỉ sét, hung hăng đ.â.m về phía bà Lương.
Cô , cô tất cả.
Mẹ cô những hại c.h.ế.t Lư Phi Vũ, mà hôm nay còn tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t hình ảnh hiền từ, nhân ái trong lòng cô…
——————
“Chát”, ông Lương Thành giáng một cái tát mạnh lên mặt Lương Vi.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Dù ông Lương Thành hỏi thế nào, Lương Vi đều mặt biểu cảm, trả lời một câu.
Ông Lương Thành phân biệt đang mặt là con gái . dù cô , cơ thể vẫn thuộc về đứa con gái duy nhất của nhà họ Lương.
Ông Lương Thành tức đến nghẹn thở, nhưng bó tay cách nào, chỉ thể lệnh cho vệ sĩ đưa về Đế Đô .
Họ dọn dẹp sạch sẽ dấu vết hiện trường lái xe trở về kinh thành. Vì ông Lương Thành yên tâm về Chu Thiện và Dương Lạc Hoài, nên hai họ cũng cùng. Khi đến Đế Đô, xe của Dương Lạc Hoài và xe của Chu Thiện tách . Chu Thiện theo mấy ông Lương Thành đến một biệt thự núi mà nhà họ Lương thường dùng để nghỉ mát.
Ông Lương Thành việc cầu xin Chu Thiện, “Đại sư, xin cô hãy đuổi con quỷ Vi Vi .”
Chu Thiện liền ông một cách kỳ lạ. Chẳng lẽ ông hiện tại Lương Vi quỷ ám, tất cả đều là suy nghĩ và hành động của chính cô ?
Chu Thiện gì, chỉ bình tĩnh gật đầu, đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-than-con-o-tn-90/chuong-353.html.]
Ông Lương Thành cuối cùng cũng gặp một chuyện vui lòng, miễn cưỡng nở một nụ , “Vậy đại sư cần gì? sẽ cho tìm ngay bây giờ.”
Chu Thiện cũng khách sáo, trực tiếp liệt kê một danh sách dài. Ông Lương Thành nhanh phái thuộc hạ ngoài mua đủ đồ.
Đến lúc “đuổi quỷ”, Chu Thiện mới gặp Lương Vi.
Lúc đó, Lương Vi hai ngày liền uống một giọt nước. Nhà họ Lương giam cầm cô gác mái của biệt thự, bốn phía treo rèm vải đen, tối tăm mù mịt, chỉ còn một tia sáng từ giếng trời chiếu .
Chu Thiện dặn dò rằng khi cô pháp sự ai phiền, cho nên vệ sĩ đưa cô lên gác mái tối tăm lui , tận tụy canh gác ngoài cửa, sẵn sàng phá cửa xông nếu thấy một tia động tĩnh bất thường.
Còn Lương Vi sớm còn phong thái của một đại mỹ nhân lộng lẫy TV nữa. Tinh thần cô uể oải, ôm gối trong bóng tối, tia nắng đó cách cô xa.
Lương Vi thấy tiếng , ngẩng đầu lên, để lộ một gương mặt trắng bệch như bàn tay, ánh mắt cô lặng như nước, “ nhớ là, cô thể thấy quỷ.”
Chu Thiện khẽ gật đầu.
Giọng Lương Vi như thể giấy nhám mài qua, “Vậy còn , thể thấy quỷ ?”
Chu Thiện lắc đầu, “Người thường thấy quỷ là chuyện , quỷ đại diện cho âm tà, tai ương…”
Lời cô dứt, Lương Vi khẽ , “Quỷ nào thể âm hơn , tà hơn chứ.”
Cô đang ở trong bóng tối, Chu Thiện thấy ánh mắt của cô lúc , chỉ thể từ giọng của cô mà phán đoán , Lương Vi lúc đang vô cùng đau thương, “Lúc nhận xác, ở nhà xác, lúc đó khâu , nhưng vẫn thể nhận , đó là .”
“Cô , lúc ở trường trai đến nhường nào, bao nhiêu thích . Lúc chơi bóng, sân thể dục vây quanh hết vòng đến vòng khác, đều là để xem . Lúc học, nhiều đều ghé mắt khe cửa, .”