Nói xa , tóm , Phó Kỳ Sâm hợp mắt hầu hạ, một ngày một đêm tàu hỏa của Chu Thiện vẫn thoải mái.
Tỉnh Hoài Đông tên là Hoài Đông, nhưng thực tế ở phía Tây Bắc. Thành phố Lộc Tuyền là tỉnh lỵ, khí hậu khô hanh đặc trưng của Tây Bắc tạo nên vẻ hoang vắng nơi đây. Vừa khỏi ga tàu, Chu Thiện bầu trời trong xanh liền nhịn mà xoa xoa tay.
Trời quá, quá ư là lạnh.
Thành phố Lộc Tuyền thoáng qua cũng mênh m.ô.n.g bát ngát, con đường thẳng tắp nối dài đến tận chân trời. Hai bên đường, các tòa nhà cao ốc mọc lên san sát, đường sá ngang dọc, quy hoạch . Cả thành phố Lộc Tuyền tựa như một bàn cờ khổng lồ bao trùm lên thảo nguyên bao la.
Thành phố Lộc Tuyền nguồn tài nguyên khoáng sản dồi dào, nhiều đất đai đào xới lồi lõm. Trên mặt đất vô hố lớn, mùa mưa ẩm ướt thì cỏ mọc um tùm nuôi gia súc. Người qua thảo nguyên nếu cẩn thận sẽ rơi hố lớn, lúc đó thì kêu trời thấu, kêu đất . Vì , du khách nếu dẫn đường thì tuyệt đối dám mạo hiểm.
Dĩ nhiên, nội thành Lộc Tuyền vẫn phồn hoa, phồn hoa đến mức giống một thành phố hạng ba.
Vì tài nguyên khoáng sản phong phú, nên ở đây nhà nhà đều giàu . Người ở trong các tòa nhà cao ốc ngược là những nghèo từ nơi khác đến, còn đa dân địa phương đều sống trong những biệt thự riêng biệt.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Khách hàng của Chu Thiện ở khu dân cư Hạnh Phúc, cũng là khu nhà giàu nổi tiếng của Lộc Tuyền.
Chu Thiện cầm giấy thông hành điện tử mà Triệu Huy đưa cho để khu dân cư, nhanh tìm đến nhà 17. Trước khi gõ cửa, cô soi gương một lúc hỏi Phó Kỳ Sâm đang im lìm bên cạnh, “Trông bây giờ giống học sinh nữa chứ?”
Cô nhiều coi thường vì tuổi còn quá nhỏ, đột nhiên nảy ý định, quyết tâm trang điểm thành một phụ nữ trưởng thành để ai nhận cô là học sinh cấp ba. Vì , trang phục của Chu Thiện hiện tại là một chiếc áo khoác len màu nâu nhạt, chân đôi bốt cao đến gối, dáng thon thả. Phấn mắt màu đen, son môi màu đậm, kem nền trắng tự nhiên, đôi hoa tai lấp lánh (dán lên), cùng với mái tóc dài màu đỏ rượu (tóc giả) đều trưng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-than-con-o-tn-90/chuong-281.html.]
Quả thật giống học sinh cấp ba, mà giống một phụ nữ lầm lỡ hơn.
Phó Kỳ Sâm chỉ thể trái lương tâm khen một câu, “Đẹp, chững chạc.”
Chu Thiện hớn hở mặt, “Có mắt đấy!”
Phó Kỳ Sâm sự mặt dày cho á khẩu một lúc lâu.
Chu Thiện cũng giỏi trang điểm. Cô gương tàu hỏa tỉ mỉ thiết kế lớp trang điểm mấy tiếng đồng hồ, còn là trang điểm đậm, thật sự… bình thường!
Phó Kỳ Sâm nhịn : “Hay là rửa mặt .”
Chu Thiện vỗ vỗ mặt , “Không , đây là đầu tiên trang điểm, tiếc lắm.”
Người giúp việc nhà họ Lưu, dì Mã, thấy tiếng chuông cửa mở. Bà liền lớp trang điểm lồng lộn của cô cho lóa mắt, “Thưa cô, cô tìm ai?”
Dì Mã thầm nghĩ, lẽ là tình nhân nào đó của ông Lưu đến tận cửa gây sự, đòi chính thất nhường ngôi. còn dẫn theo một trai trẻ nữa? Vệ sĩ? Bảo kê? Hay là “phi công trẻ”? Con riêng cưới ?!
Chu Thiện hắng giọng, “Chào dì, là Triệu Huy giới thiệu đến.”
Mắt dì Mã sáng lên, “Mời .”