Cái gọi là Nằm Bàn Thốc Tiêm Sát, cho kẻ ơn cha , vô tình vô nghĩa , chết! ! ! yên!
Khuê Sinh Dũng cảm thấy hôm nay quả thực xui xẻo tột đỉnh, một chữ "xui" hoa. Đầu tiên là nhờ cô bé trong văn phòng pha cà phê, lúc nhận cẩn thận đổ, quần áo bẩn thì , máy tính cũng ướt sũng, mainboard cháy luôn.
Vất vả lắm mới khô quần áo họp, vẫn còn mùi cà phê nồng nặc, kế hoạch thức đêm chê, cấp trực tiếp mắng cho một trận. Không chỉ , một đơn hàng lớn của bộ phận cũng đối thủ cướp mất. Vốn dĩ đơn hàng thành, là chủ quản cũng phần trăm, bây giờ tất cả đều đổ sông đổ bể.
Khuê Sinh Dũng bực bội. Vất vả lắm mới熬 đến giờ tan , xách cặp công văn ngoài. lúc trời , đang nắng bỗng chuyển mây, còn tuyết rơi.
Thật xui xẻo, Khuê Sinh Dũng thầm chửi trong lòng, một chân cao một chân thấp dùng cặp công văn che đầu chạy về nhà.
Khuê Sinh Dũng là một trôi dạt phương bắc, cuộc sống cũng dễ dàng. Anh từ nhỏ nhà nghèo, trong nhà cũng gì giúp đỡ, dựa chính phấn đấu. Gia cảnh của vợ chỉ khá hơn một chút, là gia đình trọng nam khinh nữ nên cũng giúp gì nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-than-con-o-tn-90/chuong-272.html.]
Vợ là con gái cả trong nhà, cô một em trai, là kẻ ham ăn biếng , cả nhà đều dựa sự trợ cấp của chị gái. Bố vợ cũng sớm , chờ con gái con rể để họ hưởng phúc.
Trớ trêu , vợ là một cuồng em trai. Con gái Khuê Niệm Niệm gì, cô nhất định cũng giữ “công bằng” mà sắm cho cháu trai của một cái y hệt. Càng đừng đến những thứ ngày thường vơ vét về nhà đẻ, quả thực là nhiều đếm xuể.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Ví dụ như cây đàn dương cầm đó, lúc c.h.ế.t sống đồng ý cho vợ mua, chính là vì cây đàn mua về để trong nhà một tháng, cháu trai trúng. Vợ hai lời đem đàn tặng cho nhà em trai, Niệm Niệm tự nhiên chịu, hai vợ chồng vì chuyện suýt nữa thì động tay động chân.
Lại ví dụ như chiếc xe mua, mới lái nửa năm, em vợ đến cửa than khổ, đơn vị việc xa xe, mỗi ngày buổi sáng dậy sớm chen tàu điện ngầm, xe buýt quá khổ. Vợ hai lời cho em vợ mượn xe, còn công ty của Khuê Sinh Dũng gần, cần dùng xe, coi như là rèn luyện sức khỏe. Danh nghĩa là “mượn”, nhưng một chiếc xe , mới lái nửa năm, em vợ bây giờ lái ba năm, sắp bỏ , lúc tiền xăng còn Khuê Sinh Dũng trả cho!
Trời chút tối sầm, Khuê Sinh Dũng trong lòng thấp thỏm, nhưng vẫn vì đường tắt mà rẽ con hẻm nhỏ đó.
Hôm nay , đồng nghiệp buôn chuyện, trong con hẻm một ăn xin c.h.ế.t cóng. Con hẻm chỉ một ăn xin, từ khi nào, Khuê Sinh Dũng mỗi ngày trong mưa trong gió đều thể thấy bà lão ăn xin đó. Tóc bà bẩn thỉu, mặt cũng dính đầy dầu mỡ rõ bộ dạng, nhưng luôn tha thiết chằm chằm . Khuê Sinh Dũng tự nhiên cảm thấy bà lão ăn xin đó là xin tiền.
vợ thích tiêu xài hoang phí, quản tiền của chặt. Mỗi Khuê Sinh Dũng thấy ánh mắt đó của bà lão ăn xin luôn mặt biểu cảm đầu vội vàng chạy tới. Chính cũng tiền dư, thể bố thí cho bà?