Âm lượng của Lâm Khê cũng cao lên, “Vậy tại ! Dựa cái gì chia tay với em là em chia tay, em đồng ý!”
Cô khàn giọng rống lên câu đó, trạng thái tinh thần nháy mắt liền biến thành một điên.
Tào Trí Xa cô dọa sợ, “Không vì cái gì cả.”
“Em chia tay, em chia tay, em chia tay!”
Tào Trí Xa bắt đầu thiếu kiên nhẫn, “Không chia tay cũng chia tay. cho cô nhé Lâm Khê, vì vị hôn thê của từ Mỹ trở về, ba bắt năm nay cưới cô .”
Lâm Khê c.h.ế.t lặng. Giọng cô nháy mắt khàn , “Anh vị hôn thê?”
“Lâm Khê cô , mấu chốt của vấn đề—”
“Anh vị hôn thê?”
“Đây là trọng điểm.”
“Anh vị hôn thê?”
Tào Trí Xa lạnh lùng đầu , “Không sai, cũng còn trẻ nữa, trong nhà sớm đính hôn cho .”
Tình cảm của và vị hôn thê cũng bình thường, nhưng nếu kết hôn, đương nhiên cũng giải quyết sạch sẽ những chuyện trăng hoa bên ngoài khi cưới.
Một dòng nước mắt ướt đẫm lăn má Lâm Khê, cô nức nở : “Vậy còn em thì ?”
Tào Trí Xa , “Lâm Khê, chúng đều là hiện đại, đừng quê mùa như ? Cùng em là bạn bè, em vui vẻ, cũng vui vẻ, thế đủ ? Đâu cần thiết ai chịu trách nhiệm với ai.”
Lâm Khê từ từ ngẩng đôi mắt lên, “ em thật sự thích .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-than-con-o-tn-90/chuong-260.html.]
Tào Trí Xa trong lòng thoáng chút rung động, nhưng cũng chỉ là một khoảnh khắc, “Anh cũng từng thích em, lừa em .”
Anh dậy, “Được , những lời khác cũng cần nữa. Đơn hàng của ông Mao, sẽ giao cho em , coi như là bồi thường cho em. Chuyện cứ thế cho qua, chúng ai nhắc nữa.”
Lâm Khê cứng đờ đó, đợi đến khoảnh khắc đẩy cánh cửa tre ngoài mới hỏi một câu, “Còn Văn Nhã thì ?”
Tào Trí Xa nhún vai, “Trước khi theo đuổi em chia tay với cô .”
“ một tháng vẫn còn cùng cô công tác.” Một tháng , Lâm Khê và Tào Trí Xa vẫn còn đang hẹn hò.
Nếu vạch mặt , Tào Trí Xa cũng cảm thấy cần thiết giấu giếm, “Anh là đàn ông mà.”
Lời ý nghĩa gì, trong lòng Tào Trí Xa rõ, Lâm Khê cũng .
Không ai thấy thần sắc của Lâm Khê trong khoảnh khắc đó trở nên âm hiểm đến nhường nào. Cô chỉ cúi đầu, lí nhí một câu, “Được , em , .”
Tào Trí Xa đương nhiên là mừng kể xiết. Anh cảm thấy trạng thái của Lâm Khê lúc chút , nghĩ nghĩ vẫn bước nhanh rời . Anh quầy tính tiền , đó mới giữ một nhân viên phục vụ , dặn dò hãy để ý đến tình hình của vị khách trong phòng riêng .
Sau khi Tào Trí Xa khỏi, Lâm Khê một cách căng thẳng lôi một quyển sổ từ trong túi xách, lật đến một trang, đó chi chít tên “Văn Nhã”, mỗi một chữ đều nét bút cứng cáp, hận ý thấu xương từ đầu bút toát .
Lâm Khê cầm lấy một cây bút, gạch một dấu X thật to, thật đậm lên khắp trang giấy đầy tên “Văn Nhã”. Sau đó, cô trang giấy đó mà ngây ngô rộ lên, càng càng lớn tiếng, đến nước mắt đầm đìa.
Sau khi xong, Lâm Khê khôi phục sự bình tĩnh. Cô trang giấy tên “Văn Nhã” gạch chéo, nhẹ nhàng lật trang đó qua, đến một trang trống.
Trang trống , dường như là để dành cho ai đó.
Một thời gian nữa trôi qua, Quảng Niệm Tề bình phục và trở trường học.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Trần Tuệ và Quảng Niệm Tề chuyển khỏi khu nhà tập thể. Khu nhà đó cũng đưa lịch trình phá dỡ di dời. Nhà họ Quảng nhận tiền đền bù giải tỏa cùng với tiền trợ cấp cho công nhân của Quảng Đại Tráng, mua một căn nhà mới, khiến họ đến mức lưu lạc bên ngoài nơi nương tựa.