Huyết kỳ lân thấy rõ bộ dạng của con rắn quái, kìm chôn lưng Chu Thiện: “Nó trông quá.”
Chu Thiện mặt biểu cảm một chân đá văng thằng ngốc vô dụng : “Tránh , đừng mà nũng với .”
Huyết kỳ lân như vô tội: “Ta dễ thương ?”
Chu Thiện nhướng mày lạnh: “Cút .”
Chân cô nhanh một nữa nhấc lên. Lần cần Chu Thiện thêm gì, huyết kỳ lân liền nhanh nhẹn lăn một góc, và cố gắng hạ thấp sự tồn tại của , cố gắng biến thành một luồng khí.
Chu Thiện xem rõ lai lịch của con rắn , lập tức liền khai tuệ nhãn.
Sau đó cô liền , chỉ là nụ đó chút kỳ quái, chút lạnh: “Thì là thế, là ngươi hạ thuật yểm bùa lên .”
Nói , đây linh trong cơ thể Phan Mỹ Phượng Chu Thiện cho hồn bay phách tán, bà cô Phàn cấy linh , cảm nhận ngay lập tức, bà ý thức thể con cháu Huyền môn đang giúp đỡ nhà họ Chu.
Nhiêu Xuân Cầm và bà cô Phàn vốn dĩ thiết, từ miệng Nhiêu Xuân Cầm lúc nào cũng thể những lời về gia đình con trai cả, nhiều nhất chính là về cô con gái kỳ quái của Chu Gia Bình, Chu Thiện.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Trong mắt Nhiêu Xuân Cầm, đứa cháu gái ngày thường kỳ quặc, thích chuyện với khác, ngược thích nghịch ngợm một thứ vớ vẩn, việc gì liền bắt đầu mân mê mấy cục đá vỡ, quả thực là một kẻ lập dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-than-con-o-tn-90/chuong-157.html.]
Rất nhanh, bà cô Phàn liền bắt đầu nghi ngờ là Chu Thiện đang phá rối lưng . Và “Thường tiên” cũng chính là con rắn quái, khi sinh thần bát tự của Chu Thiện, xác định Chu Thiện chính là kẻ dị đó, cô chính là con cháu Huyền môn.
Con rắn quái mấy năm nay vẫn luôn tìm kiếm nội đan của con cháu Huyền môn và các loại thiên tài địa bảo khác để vượt qua thiên kiếp. Nó sớm tìm một ổ linh chi, và coi ổ linh chi đó như của mà nuôi dưỡng. Bây giờ thứ thiếu chính là nội đan của một con cháu Huyền môn tu vi cao thâm.
Chu Thiện vẫn còn là một đứa trẻ, trưởng thành, chắc chắn dễ đối phó. “Thường tiên” hạ yểm bùa lên cô, chờ cô chết, viên nội đan trong cơ thể cô tự nhiên sẽ thuộc về Thường tiên và bà cô Phàn. họ ai cũng ngờ, phản phệ, và con rắn quái trong lúc cuồng躁 vô tình cắn c.h.ế.t bà cô Phàn.
“Vô tình? E rằng là vô tình.” Chu Thiện đưa tay bóp c.h.ặ.t đ.ầ.u rắn, con rắn tinh tu luyện lâu như , đối với con địch ý tự nhiên, thể chịu sự sai khiến của bà cô Phàn.
Khả năng lớn nhất chính là —
Chu Thiện lười biếng vuốt ve đầu rắn: “Ngươi chắc nhắm viên nội đan của bà cô Phàn.”
Bà cô Phàn cũng là tử Huyền môn, tu luyện lâu là thể hình thành nội đan. Yêu nghiệt trong nhân gian vì cái gì khác, chỉ vì viên nội đan trong cơ thể tu đạo.
Nó cố tình trở thành tiên của xuất gia, danh nghĩa là giúp xuất gia dò hỏi việc thần quỷ, tra cát hỏi hung, thực tế là nuôi xuất gia đó như súc vật, chờ thời cơ chín muồi, liền nuốt mất nội đan thành hình trong cơ thể xuất gia.
Bà cô Phàn là cắn c.h.ế.t trong lúc cuồng躁, thực tế chắc là nội đan trong cơ thể bà chín, còn khả năng phát triển, và con rắn quái thấy bà còn giá trị lợi dụng, liền nuốt mất nội đan của bà , bà cô Phàn tự nhiên cũng c.h.ế.t .
con rắn quái vì Chu Thiện thi pháp mà phản phệ, nó tuy nuốt lấy nội đan của bà cô Phàn, vì quá hoảng loạn, nóng lòng tìm ký sinh để nuốt mất tinh khí trong cơ thể để chữa trị, lúc mới nhảy cơ thể Nhiêu Xuân Cầm.