Nhiêu Xuân Cầm thể lấy tất cả thứ để cho Chu Gia Xương, là con trai cả, nên gì cả. , xem, dù thương nó đến , chờ đến khi già , trong mắt nó, e rằng còn bằng đống rác ở góc đường, ít nhất đống rác đó còn đến dọn. Chu Gia Xương ánh mắt của cho nóng tai, tim đập thình thịch, nhưng nghĩ , bình tĩnh trở : “Anh cả, là đồng ý đấy chứ, là hại thành thế .”
Chu Gia Bình im lặng : “Mày dựa mà là do tao hại.”
Chu Gia Xương nghẹn lời, cứng cổ : “Bà ở nhà còn khỏe mạnh, lên nhà xảy chuyện, hại thì còn thể là ai?”
“Phải ?” Chu Gia Bình lạnh lùng .
Anh cũng phản ứng gì lớn với đề nghị của em trai: “Những chuyện hãy , mày xem bà .”
Anh lạnh mặt , qua góc cua, liền thấy cô con gái lầu bao lâu.
Chu Thiện mặt mày tươi rạng rỡ: “Chào chú.”
Chu Gia Xương gật đầu qua loa, định đuổi theo để bắt cả đồng ý, ai ngờ bước chân vội vàng, ngã một cú sõng soài cầu thang, mũi lập tức đau nhói.
Anh thuận tay sờ một cái, mặt đầy máu. Chu Gia Xương cầm chiếc răng cửa gãy, chút mờ mịt.
Chu Gia Bình đang trong cơn giận dữ, thấy động tĩnh phía , tức giận phất tay áo bỏ . Ngược là Chu Thiện mặt đầy kinh ngạc, nhanh chóng xuống định đỡ Chu Gia Xương dậy: “Chú, chú cẩn thận .”
“Là do cái bệnh viện , cầu thang mục nát.”
Anh định thuận tay nắm lấy tay cháu gái để dậy, ngờ sờ hụt, ngã một cú trời giáng, mũi cũng đau nhói.
Hai chiếc răng cửa báo hỏng, Chu Gia Xương hoảng sợ bàn tay Chu Thiện đang định đỡ , xua xua tay tự vịn tay vịn lên.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Tà ma. Chẳng lẽ già của thật sự báo ứng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-than-con-o-tn-90/chuong-133.html.]
Chu Gia Xương trong lòng lẩm bẩm, xin Chu Thiện một ít khăn giấy vội vã ngửa đầu che miệng đến phòng khám tìm bác sĩ.
Chu Thiện vô tội lắc đầu, đó chạy nhà vệ sinh, dùng nước rửa tay chà mạnh mười mấy phần tay tiếp xúc với Chu Gia Xương khi đưa khăn giấy, cho đến khi da bàn tay trắng nõn nhăn mới thôi.
Muốn nhà cô đón Nhiêu Xuân Cầm về, đó mỗi Chu Thiện về nhà đều đối mặt với cái mặt già của Nhiêu Xuân Cầm?
Nghĩ thôi cũng .
theo tính cách hiền lành của ba cô, nếu Chu Gia Xương thật sự cần bà, bỏ bà một ở bệnh viện, ba cô chắc chắn sẽ đành lòng. Tuy đến mức đón về nhà, nhưng sẽ tìm một căn phòng để安置 Nhiêu Xuân Cầm, đó thuê đến chăm sóc, thỉnh thoảng đến thăm vài .
Như tuy là thể chấp nhận, nhưng —
Chu Thiện trong lòng nghĩ, mặc kệ Chu Gia Xương và Nhiêu Xuân Cầm hai tự gây họa cho mới là thượng sách.
Vậy, thế nào để Chu Gia Xương chủ động đón Nhiêu Xuân Cầm về nhà chăm sóc? Chu Thiện cau mày, chậm rãi đánh thêm một bọt biển lên tay.
Khi cô tỉnh từ những suy nghĩ sâu xa, chiếc gương trong nhà vệ sinh của bệnh viện, mí mắt liền run rẩy.
Trong gương, Chu Thiện bỗng nhiên biến thành một m.á.u me đầm đìa, đầu còn một lỗ thủng to bằng cái bát, biểu tình âm u, khuôn mặt trắng bệch, nhe một nụ đầy răng sắc nhọn về phía cô.
Cùng lúc đó, cửa nhà vệ sinh “loảng xoảng” một tiếng đóng sầm , đèn điện đầu cô cũng bắt đầu nhấp nháy ngừng, phát tiếng dòng điện rè rè.
Trong cảnh tượng mà thường chắc chắn sẽ sợ đến hồn bay phách tán, kìm mà hét lên , khóe miệng Chu Thiện vô ngữ giật giật.
Tay trái cô dần dần bao phủ một lớp âm khí, đó đưa tay , hư túm một cái, từ trong gương túm một con nữ quỷ đầu bù tóc rối.
Nữ quỷ: Mẹ kiếp.