Huyền Học Phát Sóng Trực Tiếp Bạo Hỏa: Toàn Nhân Viên Ăn Dưa Hóng Chuyện - 142

Cập nhật lúc: 2025-03-25 10:14:49
Lượt xem: 20

A Hoa cực kỳ bất mãn.

Dù lúc Tiểu Hoàng được cưng chiều, ăn tiệc lớn no nê thì nó vẫn phải ngồi trong phòng lạnh lẽo, nhai cỏ khô đắng nghét. Nhưng mà, mèo cũng có khí phách của mèo chứ!

"Chúng ta là mèo tu luyện, phải có chí khí chứ?" A Hoa giãy giụa phản đối.

Trong khi đó, Lữ Khang Năm vô cùng biết ơn Kha Tuyết, không chỉ tặng quà mà còn mời cô đến quán ăn miễn phí bất cứ lúc nào. Anh còn quay vào bếp chụp lại nguyên liệu tươi ngon:

Ruột già sốt đỏ rực

Cánh gà chiên Coca bóng loáng

Một tô lớn tiết canh nóng hổi

Nhìn thấy tiết canh, A Hoa nuốt nước bọt ừng ực.

[Wow, nhìn ngon quá!]

[Thèm chảy nước miếng luôn!]

[Ha ha, con mèo nuốt nước miếng kìa!]

[Ê, tôi cũng thấy nó!]

Kha Tuyết vô tình cầm A Hoa đưa lên trước màn hình, khiến mọi người thấy rõ bộ mặt thèm thuồng của nó.

A Hoa xấu hổ, lập tức lấy chân che mặt.

"Nhục quá!"

Nó giãy giụa, thoát khỏi tay Kha Tuyết rồi chạy ra góc phòng, ngồi thu lu một mình.

[Ha ha, mèo con xấu hổ!]

[Dễ thương quá đi!]

[Khoan đã, Kha Tuyết nói "phi nhân loại sinh vật" là chỉ cái này hả?]

[À, thì ra không phải ma, mà là linh hồn động vật?]

[Nãy sợ quá, tưởng sắp có cảnh kinh dị...]

[Tai nạn xe lúc nãy đúng là rùng rợn, nhưng tên kia đáng đời!]

Đúng lúc này, người thứ ba kết nối.

Có lẽ vì hai người trước kết thúc quá nhẹ nhàng, khán giả ban đầu không để ý đến hành động kỳ lạ của người này – cho đến khi một giọng nói giả loli vang lên:

"Đại sư, người giúp tôi được không?"

Kha Tuyết nhíu mày: "Tôi chưa thấy mặt cô, sao giúp? Cô gặp chuyện gì?"

Người kia do dự, tiếp tục giả giọng trẻ con: "Đại sư xem giúp tôi vận mệnh đi, tôi tặng quà trước!"

Rồi cả màn hình nổ đầy sao vàng, chứng tỏ người này rất tin tưởng Kha Tuyết.

Nhưng Kha Tuyết nhận ra ngay – đây là tài khoản mới đăng ký, không có thông tin gì. Rõ ràng người này có việc cầu cứu nhưng không dám nói thẳng, thậm chí che mặt kín mít, khiến việc đoán định gặp khó khăn.

Kha Tuyết nhìn hình ảnh chiếc ghế lót gối búp bê trên màn hình, lạnh lùng: "Gần đây tài vận cô không tệ."

"Rồi sao nữa?"

"Không có gì nữa."

Người kia hoảng hốt, dường như không quan tâm đến tài vận.

[Không lộ mặt thì thiếu thành ý quá!]

[Hàng trăm nghìn người tranh suất, cô lại giấu mặt?]

[Hay là ngôi sao nổi tiếng? Influencer?]

Kha Tuyết thẳng thắn: "Nếu không chịu lộ mặt, tôi ngắt kết nối."

"Đừng! Đừng!" – Giọng nói giả loli vội van xin.

Rầm!

Một tiếng động mạnh vang lên, rồi đến tiếng hét kinh hoàng:

"ÁÁÁÁÁ!"

[Chuyện gì vậy???]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-phat-song-truc-tiep-bao-hoa-toan-nhan-vien-an-dua-hong-chuyen/142.html.]

[Bên đó có ma à?]

[Giọng nói đứt quãng rồi!]

[Ôi trời, co rúm trong chăn...]

Màn hình bắt đầu rung lắc dữ dội. Kha Tuyết nghiêm mặt:

"Năng lượng cao! Ai yếu tim thoát ra ngay!"

[???]

[Chuẩn bị xem cảnh kinh dị!]

[Sợ mà vẫn muốn xem...]

[Tôi đã chuẩn bị thuốc trợ tim!]

Ba phút sau, màn hình ổn định trở lại.

Người kia đã tắt giả giọng, thay bằng giọng nữ bình thường – nhưng run rẩy:

"Đại sư... hình dạng tôi bây giờ, người không tưởng tượng nổi đâu... Tôi sợ người sợ..."

Kha Tuyết: "Không sao, cô vào khung hình đi."

Người nữ hít một hơi sâu...

Rồi từ từ đưa camera lên.

[???]

[Nhà ai nuôi hamster???]

[Hahaha hamster giận dỗi trước màn hình!]

[Dễ thương quá!]

Nhưng dần dần, mọi người nhận ra – con hamster này có ánh mắt con người!

[Tôi thấy cảm xúc trong mắt nó...]

Hamster vàng gật đầu.

[NÓ BIẾT GẬT ĐẦU!]

Kha Tuyết xác nhận: "Ai yếu tim có thể thoát. Đúng vậy, đây là người thật – một người đang sống."

[???]

[Trời ơi, vừa mềm lòng thì bị đ.ấ.m thẳng tim!]

[Cái gì thế này? Phép thuật biến người thành hamster?]

Nếu đây là hamster thật, mọi người đã thích thú. Nhưng khi tưởng tượng đầu hamster gắn trên thân người, ai nấy đều rùng mình.

[Tôi muốn xỉu...]

[Không chịu nổi!]

Người phụ nữ – giờ là hamster – lên tiếng:

"Tôi vừa nãy còn bình thường, tự nhiên bị đổ nước lên người, rồi... thành thế này!"

"Đại sư cứu tôi! Tôi không thể sống cả đời với đầu hamster được! Người khác sẽ coi tôi là yêu quái mất!"

[NÓ BIẾT NÓI CHUYỆN!]

[Chuột biết nói, tôi c.h.ế.t mất!]

Kha Tuyết hỏi: "Trước đây cô từng gặp chuyện lạ không?"

Hamster gật đầu: "Có! Nếu không đã không tìm đại sư rồi!"

"Kể đi." – Kha Tuyết an ủi – "Đừng khóc, vô ích thôi."

Phiêu Vũ Miên Miên

Giọng nữ nghẹn ngào: "Chuyện là... tôi vô tình giẫm c.h.ế.t một con chuột già."

"Chuột già?"

"Đúng! Nửa tháng trước, tôi đi dạo trong công viên, giẫm phải một con chuột già đang sinh con... Nó c.h.ế.t ngay."

"Kể từ đó, cuộc sống tôi đảo lộn hết..."

Loading...